Người đó làm nghề buôn đường. Dù tốt hay xấu, ta cũng phải trồng trọt trong khu vườn nhỏ của ta. Ông chủ bút một tờ báo ở New Orleans nói với tôi rằng người thư ký của ông một hôm dọn bàn tìm ra được một cái máy đánh chữ mất từ hai năm!
Những người sợ sệt nối đuôi nhau hàng giờ tại nhà thương, sở Chữa lửa, sở Công an và cả trong những xí nghiệp để được chủng đậu. Từ lâu rồi mỗi lần gặp nỗi lo lắng gì thì luôn luôn tôi lại bàn đánh máy, đánh hai câu hỏi sau nầy, rồi đánh luôn những câu trả lời nữa: Trong số ấy có 12 người đàn bà.
Vợ mới sinh con thứ nhì. Nó gởi lại bà số tiền đó như gởi tại nhà ngần hàng cho trẻ em vậy. Ông nghĩ tới các vì tinh tú luân chuyển trên đầu, nghĩ tới vừng Thái dương cứ đúng kỳ hạn trở lại chiếu sáng miền hoang vu ở Nam cực.
Khoá chặt dĩ vãng và tương lai lại để sống trong cái phòng kín của ngày hôm nay. Giáo sư William James, người sáng lập ra khoa tâm lý thực hành, đã mất từ 38 năm rồi, nhưng nếu bây giờ ông còn sống mà được nghe nói tới phương pháp đó thì chắc ông cũng nhiệt liệt hoan nghênh. Mỗi ngày bạn để nó trên bàn viết, ngay trước mặt.
"Kinh nghiệm ấy giúp tôi phát giác được một cách làm cho tôi và những người khác sung sướng cũng như trái táo trên cây rớt xuống giúp Newton kiếm được luật hấp dẫn của vạn vật. sao màu mờ, loé thế này? Ông không còn trông rõ hình thêu trên thảm nữa. Chung quanh ta toàn là những bí mật.
Howard đã có một quyết định làm thay đổi hẳn đời anh. Nhưng khó thì khó, kẻ hữu trách cũng phải cố theo, nếu muốn khỏi ưu tư, cáu kỉnh và mệt nhọc. Tất nhiên tôi dặn họ phải làm vui lòng ngườii một cách nhũn nhặn, thân ái.
Bạn có giống họ không? Có thể được lắm. Cả nhà đều được vui vẻ vì hết rảnh để lo nghĩ rồi. Lúc mọi người bắt tay vào việc, ông đã làm gần xong nửa công việc hôm đó.
Ông nói với tôi rằng kinh nghiệm ấy có ích cho ông hơn một năm học ở Đại học đường Harward và giúp ông phát triển một đức tính để thành công là đức tự tín. Trước khi thắng được nó, tôi sống 11 năm trong cảnh địa ngục mà tôi tự giam vào. Nếu bạn muốn đọc cuốn này cho có lợi nhiều nhất, bạn phải có một điều kiện cốt yếu vô cùng quan trọng hơn hết thảy các quy tắc.
Bà cô Edith cũng vậy. Vậy mà ông Withouse ở toà báo Seattle Star đã viết cho tôi: "Tôi đã lại phỏng vấn bác sĩ Loope nhiền lần. Có thể kiếm cách trốn được không? Không.
Hồi đó tôi sống một thời kỳ khó khăn. Ý ông muốn nói gì vậy? Vài tháng trước buổi diễn thuyết ở Yale, ông đã đáp một chiếc tàu biển lớn, vượt Đại Tây Dương. Trong bảy năm đầu, tôi không nhận được bức thư nào của má hết.