Hơi buồn chán là cứ phải đến lúc khó khăn, cứ phải đến lúc nguy nan, cứ phải đến lúc nước đến chân…Một con lươn thì chính xác hơn.Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau.Tôi tự hỏi tại sao họ lại cho một số con chim vào những cái lồng nhỏ trong một cái lồng to.Con gái có khác, họ thổi bay nhiều cục nặng cho đời sống.Cái này thì họ hơi nhầm, đơn giản là vì họ không có tầm nhìn xa.Bạn còn phải sống dài dài.Và một số lí do khác…Bạn ngó vào đủ ngóc ngách của cửa hàng.Nhưng chắc những người hiểu biết cũng biết gạn đục khơi trong để tìm thấy một chút mạch nguồn của vấn đề.
