Tôi chỉ nhắc lại cho bạn đấy thôi.Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.Tôi phải kể lể việc riêng như vậy để khỏi bị buộc tội làm thương tổn quyền lợi của các nhà báo, khi tôi chống thói đọc báo trên xe buổi sáng.Ta hoàn toàn có thể kiểm soát bộ máy suy nghĩ của ta được.Thơ bắt óc ta làm việc nhiều hơn tiểu thuyết, nếu trong thơ có phần tưởng tượng.Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ!Đáng lẽ nói: "Xin lỗi anh, tôi không thể tiếp anh được, tôi phải chạy lại sân quần vợt đây" thì bạn phải nói: "Xin lỗi anh, tôi không thể tiếp anh được vì tôi phải làm việc đây".Tôi la lớn lên như vậy.Tôi không cần biết bạn tập trung tư tưởng vào cái gì, miễn bạn chịu luyện cái bộ máy suy nghĩ của bạn là được.