Họ hiểu rằng người ta không thể cứ mãi phớt lờ, giả như không biết đến sự cần thiết của điều tốt. Tâm hồn không là đối tượng của sự thay đổi như đối với thể xác. Thông thường, nội lực mang lại ngoại lực để biến suy nghĩ thành hành động.
Và kết quả của sự trống rỗng đó là đau khổ và lo âu. Trung thực nghĩa là áp dụng được sự chân thật trong cuộc sống hàng ngày. Với ước muốn mạnh mẽ về việc sửa sai, ta bắt đầu quá trình tha thứ cho chính mình.
Hãy xem xét những sự kiện, hoàn cảnh đã khiến bạn giận dữ hoặc đau đớn, xem xét những người có liên quan. Khi ngồi thư giãn, chúng ta thực hành việc tạo nên những suy nghĩ tích cực như sự bình an, hạnh phúc. Sự thật thì điều chúng ta biết không bao giờ là đủ.
Chúng ta thường hồi tưởng quá khứ và nhận lấy từ đó nỗi buồn phiền. Tôi thực lòng nghĩ rằng đây là tất cả những gì tư duy tích cực bao hàm. Với tình yêu này, bạn có thể "bỏ qua", cho bạn lẫn cho người khác.
Vì chúng ta không quan tâm tới chất lượng những hành động của mình nên dẫn tới công việc kém hiệu quả, chất lượng thấp, đánh mất lòng tin và sự tôn trọng của người khác và cuối cùng, chúng ta sẽ tự đẩy mình tới chỗ trở nên trì trệ, mụ mẫm. Dù có làm được nhiều đến đâu, biết hoặc hiểu nhiều đến đâu chăng nữa, chúng ta vẫn luôn luôn có nhiều điều cần học hỏi. Đau cổ, đau vai, đau đầu thường là kết quả của những suy nghĩ căng thẳng hay giận dữ.
Sự hào hiệp thực sự được đo lường bằng thái độ cư xử tốt với mọi người. Chúng ta quên mất rằng chúng ta có quyền chọn lựa những suy nghĩ được tạo ra trong tâm trí mình thay vì cứ đổ lỗi cho người khác về những gì chúng ta cảm thấy: "Tôi buồn vì người này đã nói thế này, làm thế kia. Câu hỏi đánh thức sự hứng thú, sự tò mò của chúng ta, chúng gợi mở tư duy, kích thích trí thông minh và mở cánh cửa trí tuệ để khám phá những chiều kích khác nhau của cuộc sống và của chính bản thân chúng ta.
Để phát triển nội lực, ta cần trung thực. Bạn sẽ nhận thấy những ý tưởng, cảm xúc, con người và hoàn cảnh xung quanh bạn cũng như mọi vật khác đang thay đổi. Sự tha thứ dựa trên nền tảng của sự thông cảm sẽ cho phép chúng ta tự do.
Về mặt sinh học, tư duy cũng như tất cả các hoạt động (activities) của con người, đều tiêu hao năng lượng (energy). Niềm tin không phải là hy vọng mù quáng hay là một phương thức tiện lợi lâu đời dùng để ngụy trang cho sự thiếu suy nghĩ độc lập. Đôi khi sự ép buộc này có hiệu quả, nhưng sau đó, trong chúng ta không còn cảm giác đã hoàn thành một cách đúng nghĩa.
Dù giàu có và sở hữu nhiều của cải, ông vẫn cảm thấy bất hạnh. Như thế chẳng khác gì chúng ta để ngỏ cửa cho những suy nghĩ yếu đuối, tiêu cực quay trở lại. Có thể xem như đó là trò đánh bóng bàn về lời nói và cảm xúc.
Bạn càng bớt chất đồ vào túi, thì nó càng dễ trở nên nhẹ hơn. Ngược lại, những tư duy tiêu cực nếu cứ tồn tại ở đâu đó trong từng con người - từng cá nhân - không bị loại trừ hoặc hóa giải, sẽ có xu hướng phát triển thành một môi trường bệnh hoạn, làm xói mòn nhiều giá trị, làm cạn kiệt nguồn tài nguyên năng lượng của loài người. Tất cả đều được lưu trữ trong tiềm thức.