Nó còn xúi họ ăn nói, hành động cách ngu xuẩn để gọi là lấy danh dự lại mà kỳ thực làm cho mất mặt thêm.Nhưng tại tự nhiên trong người họ phát tiết ra chất dịch thừa khó thở ấy.Họ trở về sự bình an nội tâm.Vào buổi dậy thì được lôi cuốn bởi những mộng lớn về tương lai họ còn hiếu động hơn nữa.Ai làm gì bất mãn họ giận rồi quên luôn.Theo Ernest Psichari chỉ có một nguyên nhân làm cho vô tín ngưỡng là vô luân lý.Gia đình họ có chuyện lôi thôi, họ tự xen vô giàn xếp.Giúp đỡ tha nhân họ không còn làm vì hy sinh mà vì hám lợi, cầu danh.Đấy cũng tại bản năng tình ái.Họ cướp lời để nói cơ hồ như không muốn được nghe mà chỉ thèm được nói.
