Trong ngoại giao, quan trọng nhất là kiên trì nguyên tắc lập trường của mình, nhất định không dễ dàng nhượng bộ, đồng thời ngôn từ hành vi phải thích hợp, không thất lễ, đó là một nghệ thuật cao siêu. Những việc khiến người ta không xuống đài được đa số xảy ra trong lúc bất ngờ, ngoài dự liệu của người ta. Một vị tiên sinh nọ có một câu chuyện rất bình thường mà đáng suy nghĩ.
Khi cần thiết muốn cho đối phương nếm mùi lợi hại thì có thể dùng thủ đoạn mặt trắng kích thích nhẹ nhàng đối phương. Chủ hiệu cười nói rằng: "Cụ ơi thuốc của hiệu tôi không thể nào giả đâu. Rồi ông chắp tay, miệng niệm kinh đi vòng quanh tượng Phật một vòng.
Đối phương dễ dàng tiếp thu, hơn nữa, nói nhỏ khiến cho đối phương sợ nghe không rõ, phải lắng nghe cẩn thận. Trong giao tế thường có tình hình như sau: nói càng to, cãi càng dài thì đó là biểu lộ sự sợ hãi. Vương Sĩ Tuấn rất lấy làm lạ hỏi vì sao ông ta muốn ra đi.
Người ta mặc áo quần trước là để chống lại rét mướt lạnh lẽo, thứ đến để làm đẹp, thứ ba là để chữa thẹn. Bọn người này thường chèn ép người dưới, nịnh hót bề trên, không điều gì ác không dám làm. đã 1 1 giờ rưỡi rồi nên thay đổi cách nói, chỉ nói một câu: "Lời phát biểu của bậc thân sĩ nên giống như mini jup của phụ nữ, càng ngắn càng tốt" Thế thôi, không nói nữa.
Tục ngữ có câu: "Gian nịnh cũng có bè có đảng cùng sinh tử. Duy chỉ phần kết thúc chưa sắp xếp xong. Thấy thế, thủ tướng Chu ân Lai nói đùa to: "Đây là vịt, chúng ta đều là vịt cả".
Năm 239, Ngụy Thiếu Đế Tào Phương bị Tào Sảng chuyên quyền cướp binh quyền của Tư Mã Phiên. Ông ném dao xuống đất đẩy lại đây!” Khí thế của cậu Đinh áp đảo được tên trộm, nó bèn bỏ dao xuống đất. Các nghệ nhân kể chuyện, các nhà hoạt kê, những người dẫn chương trình thường dùng phương pháp này để chiếm cảm tình của quần chúng.
Thượng cấp nói mà không ngẩng đầu lên, không nhìn anh. Bí thư nghiên cứu cụ thể tình hình rồi đưa ra quan điểm của ông. Khi nghe các cô phục vụ tán tụng như thế, anh sa sầm mặt xuống.
Trái lại, sầm mặt xuống có khi trong lòng lại đang cười. Người cao quí khi đã nhận thức được trách nhiệm thời niên thiếu thì âm trầm lặng lẽ. canh giữ tạo ra một tình cảnh là sản phẩm quí giá.
Họ nói dài dòng lê thê khiến cho thính giả đều ngủ gật. Làm như thế là để cho Càn Long thể hiện là người học vấn uyên thâm. Đó là đâm một nhát vào chỗ đau nhất của Chu Du.
Về phương diện chiến thuật, quan niệm cốt lõi của luôn Tủ là: "Binh giả, quỷ đạo dã" (việc binh là gian trá). Vương Thông nói: "Ngày túc hạ khải hoàn nên lui về nhà, không bao giờ nhắc đến việc phạt Ngô nữa. Vị lão làng rất xúc động, thấy cần giúp người bạn trẻ này nhưng lại dùng một phương thức độc đáo.