Và người đó kiếm ngay được cách giải quyết. Ghế xấu, chỉ đáng giá một đồng một chiếc, nhưng ông Eastman là người đã kiếm được cả trăm triệu bạc vinh hạnh khoe những chiếc ghế đó lắm, vì chính tay ông đã sơn nó. Hamilton công nhận ý kiến mới mẻ đó.
Nếu ông không làm như vậy thì người ta sẽ mời ông ra và như vậy là đáng lắm. Sau nhiều năm họat động chính trị, William Mc. Nghĩa là: Đừng tranh biện với người khác, dù người đó là khách hàng, hay là bạn trăm năm, là kẻ thù của mình.
Tại sao lại đợi cho bà nhà vào nằm trong nhà thương mới mua bông tặng bà? Tại sao không tặng bà vài bông hồng ngay tối nay? Bạn là người ưa thí nghiệm. Như vậy đâu phải cách lấy lòng ông và làm cho ông nghe theo lý luận của tôi. "Quả thật tên tôi hơi lạ.
Chúng ta không ai muốn làm việc một cách bất đắc dĩ, mà muốn rằng công việc của ta hợp với ý nguyện và sở thích của ta. Từ chối thì sợ phật ý bà cô, cho nên ông R. Vậy bạn muốn người ta oán tới chết, thì hãy dùng những lời chỉ trích cay độc.
tiếp: - Coi nhà này tôi nhớ lại nơi tôi sinh trưởng. Dù sao cũng xin ông tin rằng tôi hoan nghênh sự cộng tác của ông lắm. Có ông ở vỏn vẹn có ba tuần.
Thứ nhất, có một bà quê quán ở Concord, miền Messachusetts, không tiếc lời chua ngoa, mạt sát tôi y như tôi đã buộc tội cô Alcott là mọi ăn thịt người ở Nouvelle Guinée vậy. Tôi lại thử máy, khi xem xét kỹ, tôi thấy máy tốt, có giá trị. Đó là quy tắc của mọi sự trọng tài: giữ thể diện cho người ta.
Thầy đã chỉ đường cho tôi một cách rõ ràng, thông minh lắm. Nhà thương đó muốn mở một phòng chiếu quang tuyến tinh hảo nhất trong nước Mỹ. Hãng bèn sai ông Gaw lại Nữu Ước vô tận hang để làm xiêu lòng con cọp đó.
Bà Dorothy Fay thuộc phái thượng lưu ở Long island kể rằng: Chỉ nhờ ánh sáng của một ngọn đèn phóng xạ sáng rực cả một cửa hàng bán kẹo, mà số kẹo bán được tăng lên gấp đôi. Con Rex hiền và dễ thương.
Ông đem bộ đồ đó lại tiệm, phàn nàn với người làm công đã bán bộ đồ đó cho ông. Ông chịu nhận rằng lời đó đúng. Vậy muốn thay đổi thái độ của người khác mà không làm cho họ phật ý, giận dữ, bạn phải theo quy tắc thứ ba sau này:
"Chẳng thà đi bách bộ hai giờ đồng hồ trên vỉa hè trước phòng giấy của một khách hàng để suy nghĩ, còn hơn là bước sồng sộc ngay vào phòng đó mà không biết rõ được mình sẽ nói gì với người ta và không đoán trước được rằng người ta sẽ trả lời mình ra sao?". Không có thì giờ học, nhưng có một thiên tài trời cho riêng dân ái Nhĩ Lan là bẩm sinh đã biết nghệ thuật làm cho người khác thương mình. Vì người ta khéo gợi lòng tự ái của nó.