Chúng tôi luôn phải ăn những mẩu xương và thịt heo thừa mà cha tôi bán không hết trong ngày. Thậm chí tôi còn nghĩ đến việc di cư vì không còn mặt mũi nào gặp người khác. Lần nọ, có một cô dâu nhận được quà cưới là một chiếc ô tô! Trên chiếc kính chắn gió là một tấm thiệp với lời chúc là : “Với tất cả tình yêu dành cho con, mẹ và “kẻ nghèo túng””.
Đó là những ngày u ám nhất trong cuộc đời anh vì ngay cả các em của anh cũng hắt hủi anh. Chỉ có những ai đó, dù trong những hoàn cảnh tồi tệ, vẫn có những SUY NGHĨ MỚI GY NHIỀU CẢM HỨNG mới chịu trách nhiệm về những suy nghĩ của họ! Điều này thoạt đầu nghe có vẻ đơn giản nhưng không hiểu sao có rất nhiều người không hiểu được điều này để ứng dụng nó. Có lẽ,khi đọc những gì tôi kể đây,bạn có thể thấy rằng cái gọi là phép lạ kinh tế của Nhật Bản xét cho cùng không phải là một phép màu.
Tôi trở nên im lặng hơn trong lớp. “Rất ít ai đi trên con đường dẫn đến thành công mà không bị một hay hai lỗ thủng”. Tự mình ta chẳng làm được bao nhiêu.
Bí quyết để cụ có có cuộc sống vui vẻ, lâu dài là gì ạ?”. Lúc đó,một tờ báo đã đặt cho ông biệt hiệu :"Người ngu dốt" "Con người tận dụng được năng lượng nguyên tử là điều không thể nào xảy ra ".
Tuy nhiên thu nhập của bà không đủ và phải trông chờ vào sự giúp đỡ của dì ông. Mặt khác, nếu bạn không muốn làm việc, bạn phải kiếm đủ tiền để không phải làm việc nữa. “…có một số bằng chứng cho thấy người nào ít gặp may mắn lúc khởi đầu sẽ có cơi hội thành công hơn những người ngay từ đầu đã nhận được mọi thứ.
Bà rất kinh ngạc và tự hỏi là làm thế nào mà một người có thể kiếm 100. Nhưng tôi lại nghĩ, cùng lắm những người như thế chỉ có thể là người thắng cuộc “tệ hại” chứ không thể là người chiến thắng “vĩ đại”. Vâng, cái giá của thành công là sự kiên trì.
Không còn nghi ngờ gì nữa, có lẽ chúng hơi đắng nhưng xét cho cùng, không phải tất cả các loại thuốc đều ngọt. “Đừng bao giờ, đừng bao giờ, đừng bao giờ nhượng bộ trong bất cứ việc gì bạn làm”. Một trong những nhà quản lý kinh doanh vĩ đại nhất thời đại cúng ta có ý thức trách nhiệm công dân.
Tôi ngờ rằng anh thường tự nhủ mình: “ Công việc chính là gương mặt của cuộc đời mình”. Charles Goodyear đã từng nếm mùi thất bại hết lần này đến lần khác, từ hết thí nghiệm này đến thí nghiệm khác. “Không một kẻ thất bại nòa có thể nói đúng sự thật, tôi đã làm hết sức mình”.
"Những vấn đề đáng kể mà chúng ta đang có không thể được giải quyết ở cùng một cấp độ với suy nghĩ đã tạo ra chúng. Bà bị tai nạn nghiêm trọng, cổ bị nứt và gãy, một bên cơ thể bị liệt từ cổ trở xuống. Gan của bà bị rách và một phần cánh tay gần vai bị nứt và bị gãy.
Tất cả láng giềng đều đến an ủi ông . Vào năm 1974,Junko Tabei đã trở thành người phụ nữ đầu tiên leo đến đỉnh Everest. Lúc dag đi khập khiễng trên sân, anh nói với tôi: “ Tôi sẽ tiếp tục giữ vẻ trẻ trung này càng lâu càng tốt”.