Tất cả những người thành đạt đều hiểu rằng thành công được chôn vùi ở một phía khác của thất bại. Năm 1970, tôi 20 tuổi. Nếu bạn muốn thấy một con phượng hoàng thần kì,hãy đến gặp Tiến sĩ Kalaigner
Tôi sẽ không dừng lại ở khía cạnh tinh thần mà muốn đề cập đến phần của bản thân giúp chúng ta suốt thời gian thất bại- TRÍ TUỆ của chúng ta! Theo một báo cáo y học, trong số 400. Nó cũng giống như tuổi già vậy.
Nếu bạn nghiên cứu kĩ gương mặt của họ, bạn sẽ thấy rất ít người trong số họ thật sự có vẻ hạnh phúc. Nếu chúng không gấp gáp lên thì sẽ quá trễ để chúng học được một điều gì đó từ thất bại đó. Tất cả những gì tôi biết là tôi đã bị một đứa con gái đánh bại một cách thảm hại trước toàn trường! Sự thất bại nhục nhã này đã làm tôi choáng váng.
Trong 1 chiến dịch tranh cử ,ông bị 1 nhóm lính đánh thuê săn đuổi và như có phép lạ ,ông đã thoát chết. Một căn bệnh không thể chữa khỏi được bừng cách loại bỏ các triệu chứng của nó. Xin hãy suy ngẫm về những điều tôi sẽ đề cập ngay tại dưới đây.
“Hãy cút khỏi làng chúng ta”. Khi có nó, ta bắt đầu e sợ vì lúc này ta đã có cái để mà mất. Vào năm 1967,Christiaan Barnard đã trở thành vị bác sĩ đầu tiên thực hiện việc cấy ghép tim người .
Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó cũng dẫn đến kết cục là sự sỉ nhục mà xã hội “dành cho” sự thất bại, điều này dẫn dắt ta trở lại với những gì tôi đã nhắc đến trong chương trước – xã hội đã áp đặt một giá trị hết sức thấp kém và tiêu cực lên kinh nghiệm thất bại. Lần này, cửa hàng sách National vẫn nằm trên phần đất thuê cũ nhưng là một cửa hàng hai tầng gác lửng,để mua đất và xây dựng trụ sở chính, họ không xây nhà cho mình mà thay vào đó dành dụm từng đồng xu kiếm được để biến ước mơ thành hiện thực. Câu trả lời là không phải thế.
Chưa bao giờ tôi thấy một người thua cuộc thảm hại đến như vậy. Suốt 25 năm bị bệnh, tôi đã quan sát anh chống chọi lại với căn bệnh ung thư trên gương mặt. Lần đầu tiên trong đời, tôi bị thu hút bởi một quyển sách nói về cách làm thế nào để thành công, làm thế nào để đạt được điều mình mong muốn trong cuộc sống.
11 tuổi, ông được đặt tên là Nguyến Tất Thành theo phong tục “vào làng” của quê cha. Và khi họ không đạt được kết quả như mong đợi trong một khoảng thời gian nhất định, họ bắt đầu lôi kéo hoặc dùng các mánh khóe khác để đạt được kết quả như mong muốn. Trước đó, chỉ có các từ “ các hoạt động” và “các nhiệm vụ”.
Suốt nhiều tháng trời tôi phải sống nhờ mì gói: điểm tâm, ăn trưa, ăn tối, tất thảy đều là mì gói! Tôi lại phải quay về sống trong căn phòng thuê chật hẹp. Lần nọ, mẹ kể với tôi rằng chi tôi chỉ “âu yếm” bà trong ba ngày đầu tiên sau lễ cưới. Ta bị mất nhiều tiền và lâm vào tình cảnh nợ nần mà không có tiền chi trả.
"Có một số người khi thất bại thì cứ giậm chân tại chỗ,còn một số người khác thì khi thất bại lại học hỏi được nhiều điều từ thất bại đó và tiếp tục tiến lên " Bà không sống trong sự chăm sóc của cha mẹ mà lớn lên trong tình thương của ông bà. Nhiều khi ta đưa ra quyết định mà tại thời điểm ấy ta cảm thấy nó là phù hợp và nếu nó lại là một sai lầm thì cũng không sao , đừng đổ lỗi cho mình về điều đó.