Và cái sự vì ấy là sự tự nguyện đầy hạnh phúc của tâm hồn họ. Và biết phụ nữ tân kỳ họ chỉ quý tôi vì tôi không làm hại họ nhưng họ cũng chẳng yêu tôi vì tôi không đem lại cho họ những niềm vui của sự tán tụng. Triết lí hiện sinh đến sau những đau khổ, những cuộc chiến, những chia cắt… Những thứ rứt con người khỏi mọi cội rễ, mọi đức tin, mọi điểm tựa khiến con người bơ vơ không nguồn cội.
Cái chính nằm ở sự tự điều chỉnh. Cái gì cũng trôi tuồn tuột. Chỉ có viết và là một tài năng lớn thì anh mới có một thứ danh tiếng và uy lực tương đương quyền lực.
Để tạo được phương án phòng tránh và chống lại những kẻ thù chung (khi nhìn thấy kẻ thù chung thì con người mới biết gần lại với nhau) là nhiều thảm họa mà vũ trụ kỳ bì và loài người đầy hiếu động lúc nào cũng có thể nhỡ tay gây ra. Bạn hãy thử xuất hiện trong một căn phòng tầng 4 của một ngôi nhà trên phố. Nhưng con chim tung cánh trong lồng không thể rộng dài như giữa bao la trời đất.
Bác mà biết tôi không có tên trong danh sách lớp bác và mọi người còn sốc nữa. Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng. Ở đây, còn được tập, được bơi, ngày đến mấy lần cũng được.
Hai chuyện này khác nhau. Đây là sự nôn nao của từng tế bào đòi thay đổi trạng thái vận động. Mấy người trước mặt bọn tớ đứng vì những người trước họ cũng đứng cả lên.
Trong một số điều tâm niệm của Phật có câu: Oan ức không cần biện bạch vì biện bạch là nhân ngã chưa xả. Dù biết là tạm thời thôi. Bạn dường có hai con đường trước mặt: Học tiếp đại học và đi bên nghệ thuật.
Lại cái đồng hồ báo thức đây. Cái giá chung để nhảy từ tiêm đau đến tiêm không đau. Ngồi rảnh mà giở cuốn từ điển ra bịa nghĩa từng từ cũng được ối.
Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn. Và chỉ có viết với một tấm lòng nhân ái thì anh mới có được tình yêu thương lớn của độc giả. Và xã hội nó đâm ra thế này.
Nhưng đấy là chuyện của buổi sớm. Bởi vì, đời sống phong phú này thiên biến vạn hóa. Khi mà bạn bắt buộc cần những đối xử dịu dàng dành cho một con bệnh thì họ lại thường dùng phương pháp nhà binh.
Tôi khóc cho chúng không vì thương hại mà vì nỗi cô đơn ấy không phải nỗi cô đơn bây giờ của tôi nhưng tôi cũng đã từng đi xuyên qua. Người bảo đời là một bát sơri. Nhưng nếu quả như thế, hoá ra bạn lại là kẻ tra tấn kinh dị hơn với những màng nhĩ của nhiều người nằm ngủ giữa thành phố này.