Việc đầu tiên phải ghi nhớ là: Bao lâu bạn vẫn còn tạo ra một nhân cách cho bản thân mình từ đau khổ, bấy lâu bạn vẫn không thể thoát ra khỏi nó được.Chỗ đó nằm trong lãnh vực thực dụng của cuộc sống thường ngày.Trong trạng thái vâng phục, bạn thấy rất rõ việc gì cần phải được thực hiện, rồi bạn ra tay hành động, lúc thì làm việc này, khi thì tập trung vào việc nọ.Chỉ đơn thuần chuyển dịch, làm việc, chạy đi – và thụ hưởng nó.Hãy ngắm nhìn ánh sáng, các dáng vẻ, các màu sắc, các kết cấu.Họ sẽ là ai nếu không có nó.Tôi có thể hiểu điều đó.Trong trạng thái nối kết, cộng thông nội tại này, bạn sẽ nhạy bén hơn, tỉnh táo hơn so với trạng thái bị đồng hóa tâm trí.Chúng ta hãy xem xét qua một lần nữa kịch bản tôi vừa miêu tả trên đây.Bạn sẽ cảm thấy như thể mọi tế bào đang trở nên sống động hơn, và nếu bạn là người có óc tưởng tượng mạnh mẽ, bạn có thể thấy hình ảnh cơ thể mình đang phát sáng.
