Thơ bắt óc ta làm việc nhiều hơn tiểu thuyết, nếu trong thơ có phần tưởng tượng.Cứ tiếp tục đi, cứ tiến tới.Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo.Đáng lẽ nói: "Xin lỗi anh, tôi không thể tiếp anh được, tôi phải chạy lại sân quần vợt đây" thì bạn phải nói: "Xin lỗi anh, tôi không thể tiếp anh được vì tôi phải làm việc đây".Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta.Nỗi nguy cuối cùng và lớn nhất là nỗi nguy tôi đã chỉ ở một chương trên: bị thất bại từ lúc đầu.Chính bà nhà bảo bạn rằng bạn xanh còn bạn thì bảo bà nhà là bạn mệt.Chúng ta có và luôn luôn đã có tất cả số thì giờ trời cho.Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Thơ bắt óc ta làm việc nhiều hơn tiểu thuyết, nếu trong thơ có phần tưởng tượng.
