Ông có thể tiếp tôi một lát được không? Rồi ông Eastman chỉ cho ông Adamson tất cả những đồ trang hoàng trong phòng, chính do ông chỉ bảo, sắp đặt. Adoo giúp việc trong văn phòng ông, ông cũng áp dụng quy tắc đó, mặc dù điều ông tin cậy không phải là một sự hy sinh, mà chính là một danh dự vô cùng cho ông Mc.
Chính bà cũng biết vậy nữa. - Anh Emile, tôi tính thết vài bữa tiệc nữa. Muốn dẫn dụ người, không phải tranh biện mà được.
Hôm ấy tôi không những chỉ say mê nghe mà thôi, còn tỏ với ông ấy một tấm lòng quý mến và ngưỡng mộ chân thành nữa. Tôi bênh vực những phương pháp đó. Rồi ông gọi cô thư ký của ông, và đưa tôi một cái giấy đặt hàng 35.
Triết gia John Dewey nói: thị hiếu mạnh nhất của nhân loại là thị dục huyễn ngã. Vậy thì xin bạn tự lựa lấy: Một đàng thì rực rỡ thắng người ta, nhưng chỉ về phương diện lý luận; một đàng thì được người thành thật đồng ý với mình. Vì vậy mà gây được mỹ cảm rất dễ dàng.
Một lần Lincoln khiển trách một sĩ quan nhỏ tuổi đã tranh biện với bạn. Ai mà không mến một người như vậy? John Wanamaker, là chủ nhiệm cửa hàng lớn trong tỉnh Philadelphie, cũng dùng phương pháp đó. Và ông không bao giờ quên chuyện đó hết.
Bây giờ, gặp người coi thang máy, người giữ cửa, người bán giấy xe, gặp ai tôi cũng chào hoặc mỉm cười. "ái tình cẩm nang" hoàn toàn nhất “ Sở vệ sinh chung có lần gửi cho cả ngàn người đàn bà có chồng một tờ giấy câu hỏi về đời sống thân mật của họ và xin họ trả lời rất thành thật và tất nhiên là có giấu tên. Bổn phận của ông quản lý khách sạn này là thâu cho được nhiều lợi.
Cho nên không đợi chú ta gọi tôi lại, tôi vội vàng xin lỗi trước. Phương pháp đó gợi lòng ngờ vực của người ta và có lẽ người ta còn khinh bỉ nữa. Xin các bạn đọc - và nhớ thi hành, vì đọc suông không có kết quả - những lời khuyên chí lý sau này của giáo sư Elbert Hubbard:
Mùa này ai cũng trốn cảnh nhà quê, dễ gì cho người khác mướn được? Thiên hạ không nghĩ tới bạn đâu. Khi một người nói "không" một cách thành thật và quả quyết thì tiếng đó không phải chỉ phát ở ngoài môi mà thôi đâu.
Bà xin tôi thành thực cho biết ý kiến nên bắt chước họ không? Hai tuần sau, đàn gà tàu của bà Druckenbrod vui vẻ cúc cúc và bới đất dưới ánh sáng đèn điện. và bạn sẽ thấy họ thức suốt đêm để tập tành cho hoàn hảo. Bây giờ tôi biết làm thinh.
Sau cùng, một ngày tươi sáng tới: một truyện nó viết được người ta nhận đăng. Không bao giờ chúng ta dám nghĩ tới chuyện ngắt lời một ông khách sơ giao và bảo ông: Hãng chúng tôi cũng có thể lầm lộn được lắm.