Nhưng bạn muốn xin lỗi trước cho sự ngộ nhận và quảng cáo láo làm mất thời gian độc giả dành cho những cái hay ho khác nếu tác phẩm dở. Bởi vì, tôi hiểu đây là cái nghề mà sự hy sinh là rất cao cả: Vì nước quên thân, vì dân quên mình. Những suy nghĩ chúng rất rành mạch và trôi chảy.
Chẳng có gì đang ràng buộc ông cả. Mọi người có thể nghĩ tôi bị tai nạn hoặc làm gì dại dột. Sự cam chịu ấy khiến người ta đi đến những áp đặt khác hoặc sự phá phách nhân cách.
Sang Trung Quốc, sang Thái Lan đi. Trong thời gian cần để nhớ ra việc mình đã làm 2 tiếng trước, thì viết, để đỡ tiêu hoang đêm. Mưa dầm thấm lâu, với lại cộng cả bệnh đau của tôi, mẹ bớt nặng lời.
Cũng như từng không thích nhiều sự không nhất quán của mình. Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú. Đấu tranh cũng là hiện sinh, tớ thích thế.
Có lẽ nên vào nhà vệ sinh, rửa mặt và tè một cái, bạn sẽ sảng khoái hơn và kể câu chuyện một cách khoáng đạt hơn… Vì vậy, chơi là một cuộc chiến giữa những kẻ mạnh. Lúc mẹ đứng cạnh tôi, nhìn tôi khóc và khóc, tôi chợt thấy đây là một khung cảnh tuyệt đẹp và hiếm hoi trong đời.
Sách phôtô, giấy rất dễ cháy. Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về. Dù biết đằng sau chúng không ít sự nhì nhằng.
Hắn chuộng một cuộc sống bình thản hơn. Sao ông không tự viết lấy rồi tôi sẽ mạo danh ông. Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông.
Không nhiều thiên tài muốn kể hoặc có khả năng kể về mình. Xung quanh chỉ có đổ nát. Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng.
Đó cũng là một thứ trói buộc. Mẹ mua vé khách sạn cho con đi tập lại nhé. Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện.
Trăng bảo: Trong vô số bóng trăng dưới các đại dương, ao hồ, vũng nước, đất liền, cửa sổ, mái nhà, tán lá… cái nào là bóng thật của ta? Cuội bảo: Đồ ngốc! Trăng bảo: Tại sao? Cuội bảo: Đồ ngốc! Ta mà biết ta đã không bảo cô ngốc. Chẳng là đang thu thập tư liệu cho câu chuyện này. Tôi dựng chân chống xe ngồi đợi cô tôi vào chợ mua hàng mã về đốt giải hạn cho chị con bác tôi.