Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này. What I fell what I know never shine through what Ive known Vừa phải khao khát một ngày họ cũng phá bỏ chúng để chung sống trong một tầm nhận thức khách quan và lành mạnh hơn.
Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận. Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân. Chỗ còn lại trong tủ thì không nỡ giết.
Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen. Ông anh cũng xịt xịt xịt lên đầu. Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió.
Bên mép hắn có một miếng băng gạc trắng. Tôi kệ tôi dắt tôi đi. Và bạn cần nghỉ nếu không muốn chết sớm.
Bố sẽ không phải chuẩn bị tinh thần đi uống rượu làm quen với mấy ông to to mà mai đây nếu bạn xong cái bằng, họ sẽ dễ làm sếp của bạn. Cái tình cái lí phung phung phí phí bầu bầu bí bí lí nha lí nhí. Bắt đầu sắp đặt đến thái độ.
Rồi lại thôi, vào ảnh chắc sẽ không đẹp. Khi bạn mơ thì bạn ít biết là mình mơ. Thằng em ngồi kiểu đầy tính hiền triết từ đầu đến cuối buổi.
Hồi cháu học lớp 11, có một hôm cháu đi học xong không về nhà ngay. Một số cô bạn cùng lớp cũng thế. Thưa các chú, đó không phải chuyện tôi bận tâm.
Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng. Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ. Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình.
Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày. Tôi đi bộ cũng được. Vì vậy, nhà văn thường ngăn vợ lại bằng cử chỉ âu yếm ấy.
Bây giờ xã hội như thế thì mình cũng phải theo xu hướng chứ. Nhưng trong đời sống thì tôi dễ phức tạp hoá vấn đề. Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày.