Tôi vẫn đang choáng váng trước sự ra đi của Bob. Luôn khai mạc đúng giờ. Bất cứ diễn giả thành công nào cũng có một phong cách nói riêng của họ.
Những diễn viên hài giỏi nhất đều nằm lòng điều này và họ không cố gắng chọc cười khán giả một cách giả tạo. Các bạn sẽ thích nó ngay. Thế nhưng thích hay không thích thì chúng ta cũng thử nghiên cứu và đánh giá nó xem sao.
Cuomo cha đã nói cho tôi biết lý do vì sao. Bên cạnh việc tích cực và hăng say luyện nói, ta cần xem trọng hai yếu tố sau: Quan tâm chân thành đến người đối diện và sự cởi mở về bản thân. Dù thế kỷ 21 có mang lại cho chúng ta những thành quả khoa học kỹ thuật hiện đại như thế nào, thì những từ đầu tiên trong cuốn sách này vẫn là sự thật: Chúng ta cần phải nói.
Nếu có dịp xem tôi nói trên đài CNN, bạn hãy nhận xét giúp tôi về phong cách của Larry King nhé. Rồi từ tốn rút lui cũng không khiếm nhã. Tội nghiệp Moppo, nó lừng lững bước vào khán phòng, nhìn tấm băng rôn, rồi nghệch mặt ra không hiểu gì…
Ông ấy là một nhà thương thuyết giỏi với tính cương quyết trong từng lời nói. Nếu bạn nói từ hồi còn bé xíu đã là một fan của họ thì có thể họ sẽ nhăn mặt ngay. Rồi bạn sẽ thấy điều này hoàn toàn có thể làm được, và chẳng mấy chốc là đến lúc có thể thành thạo.
Cho dù không hoàn hảo đi nữa thì nó cũng chính là ngôn ngữ của tôi. Sau cùng tôi hỏi anh một câu quen thuộc mà người ta thường hỏi nhau khi nói về cha mẹ: Thứ nhất, là tầm quan trọng của sự chuẩn bị.
Cũng từ đó tôi phát hiện ra nỗi đam mê được nói của mình và quyết định đi theo con đường này. Năm kế nữa cũng không nốt… Rõ chưa? Các cậu đã làm một chuyện tồi tệ nhất mà tôi từng thấy ở cái trường này. Chỉ cần một cái micro nhỏ bé, ông có thể khuấy động cả một hội trường.
Còn các cầu thủ sẽ xem lời nói nay của bạn thật sự là một châm chích: Hồi xưa ba tôi dắt tôi đi xem anh đá hoài (còn bây giờ thì không thèm xem nữa ư?!). Nhưng thật ra đó cũng không phải là một bài diễn văn. Nếu không chuẩn bị tâm lý trước thì bạn sẽ thật sự bối rối.
Chả là ông giám đốc của đài nói rằng ông ấy thích giọng nói của tôi, nhưng ông ta chưa hề hứa hẹn với tôi điều gì. Vì sao Benny cười? chỉ vì trước đó cậu ta nhìn thấy nụ cười mỉm đầy tinh quái của Burns. Sau đó thì có thể bày tỏ quan điểm, ý kiến riêng của bạn, đặt câu hỏi về vấn đề đó.
Tôi chỉ còn biết thở dài ngao ngán chờ…tới giờ chương trình kết thúc. Những tấm tranh ảnh, biểu đồ minh họa cũng trở nên vô tác dụng. Tôi chưa bao giờ thấy ông giận dữ, hay tranh luận nảy lửa và mất bình tĩnh.