"Cá tính không thể phát triển trong nhàn hạ và êm ả được .Diền đàn dành cho ngwoif hùng biện trước thư viện trường đại học Malaya là ngôi nhà thứ hai của ông.Chúng ta cần cả “thành công” lẫn “thất bại” để tìm ra “cầu vồng” của riêng mình.Nói thẳng ra là chẳng ai thật sự nghĩ ngợi về chúng ta.Cuộc đời chúng ta cũng thế.“Qủa” sẽ biết tự chăm sóc chính nó.Nhưng tôi lại nghĩ, cùng lắm những người như thế chỉ có thể là người thắng cuộc “tệ hại” chứ không thể là người chiến thắng “vĩ đại”.",Edison đã trả lời :"không đâu các bạn của tôi ơi ,các bạn không thất bại đâu vì chúng ta dã biết rõ vấn đề này hơn bất kì người nào trên thế gian này .Tôi không biết đích xác sự việc bi thảm ấy đã tác động đến họ như thế nào – liệu những lý tưởng mà họ theo đuổi có còn được lưu giữ trong những trái tim khổ đau của họ không?Những câu phát biểu dưới đây cùng thể hiện một quan điểm mà tôi vừa đề cập đến.
