Tuy nhiên, nó không giống như điều mà bạn nhìn thấy ở cõi trần. Hãy tưởng tượng bạn đang đứng trên một thang cuốn nằm ngang. Trước hết, hãy tìm chương trình mà bạn thật sự muốn xem.
Bạn vô cùng kinh ngạc khi biết được kích thước kim tự tháp của mình. Ví dụ: xúc xích, phô mai và dưa chua cho bữa ăn nhẹ thì cho vào tủ lạnh; bột nướng bánh, đường và bột trộn để làm bánh thì để trên kệ thực phẩm. Nếu người thân yêu cầu bạn làm giúp họ một công việc vào một ngày cụ thể, thì thay vì nói: "Không, tôi không thích làm việc đó", bạn có thể thử: "Không, tôi không thể làm việc ấy vào ngày hôm đó".
Mọi thứ bạn trông thấy xuất hiện rất thật nhưng đồng thời cũng rất lý tưởng, giống như những hình ảnh không ngừng thay đổi trên màn hình ti-vi. Sau khi tìm hiểu cặn kẽ, hầu hết mọi người đều cảm thấy tương ứng với một trong chín khuôn mẫu đã nêu. Ngày nay, nhiều cửa hàng đua nhau lắp đặt các thiết bị sử dụng thẻ tín dụng tại quầy tính tiền.
Ngạn ngữ có câu: "Cách tốt nhất để học hỏi là hãy đi dạy". Nó sẽ mở rộng thế giới nội tâm của bạn đồng thời cũng tạo nền tảng để bạn đàm phán lại vấn đề lương bổng với công ty hiện tại của mình. Khi đó, bạn sẽ cảm thấy vui vẻ khi sắp xếp lại các vật dụng của mình.
Những người mắc nợ thường cảm thấy tội lỗi, xấu hổ và yếu kém! Hãy luôn tự nhủ với bản thân mình rằng: Tôi không phải là một người xấu vì mắc nợ; tôi chỉ là một người quản lý tiền bạc kém mà thôi. Trong những ngôi nhà hỗn độn, các bậc cầu thang có thể và trở thành khu vực tích trữ lớn. Sự công nhận của người khác hoặc tiền bạc mà họ kiếm được lùi xa vào phía sau.
Thay vào đó, hãy xem đó là một sự khởi động để tiến đến tương lai. Cậu bé phải mất một thời gian dài mới thoát khỏi những kỳ vọng vô lý của cha mẹ để có thể sống cuộc đời của chính mình. Nước lọc bình thường là tốt nhất.
Hãy viết vào buổi sớm trong ngày. Bộ phim có thể sẽ kết thúc trong cảnh chú bướm chấp chới bay về phía hoàng hôn, mờ dần rồi khuất hẳn. Nếu bạn không liên tục dọn dẹp thì những đống bừa bộn sẽ được hình thành từ một thứ rất nhỏ.
Hãy chấp nhận sự không hoàn hảo của mình. Bạn có thể định sẵn độ tuổi cụ thể để làm việc này, chẳng hạn như bảy mươi. Hãy xem bàn làm việc chính là hình ảnh phản chiếu của tâm trí bạn.
Bạn có thể giúp đỡ gia đình mình rất nhiều bằng cách viết ra một vài điều bạn mong muốn. Đến lúc này, hẳn bạn đã biết bí quyết của sự đơn giản hóa: Hãy dọn một con đường thay vì đốn hạ cả cánh rừng. Dù đã làm việc cật lực cả năm nhưng bạn cảm thấy công sức của mình không được ghi nhận qua mức lương hiện tại.
Nếu cần thiết, hãy tháo chiếc móc khóa cồng kềnh ra và để nó lại trong phòng. Bạn tìm được những mối quan hệ quan trọng trong cuộc sống riêng tư và công việc khi nhận được những lời mời từ người khác. Bạn đã sẵn sàng hợp nhất phương diện sâu xa hơn của cuộc sống vào con đường đơn giản hóa của mình: những người xung quanh.