Một tiếng động nhỏ nhất cũng làm tôi nhảy lên. Có người khuyên một cô học sinh của tôi nên viết văn vì cô ta có một số dụng ngữ khá lớn. Hai hàm răng đánh lập cập.
"Ai cũng thấy rằng nếu ta thay đổi ý nghĩ của ta về người khác và mọi vật thì người khác và mọi vật cũng sẽ thay đổi với ta. Giúp như vậy bạn được lợi gì? Bạn sẽ hân hoan hơn nhiều, sẽ được mãn ý và hài lòng về bạn rất nhiều! Aristote gọi thái độ ấy là một "thứ ích kỷ sáng suốt". Chúng tôi nhận được hai truyện tuyệt hay, tới nỗi không sao phân biệt được hơn kém.
Năm ba mươi tuổi, ông được cử vào Hội đồng lập pháp Tiểu bang Nữu Ước. Nếu bỏ phòng của tôi ở hội Thanh niên theo Thiên Chúa Giáo mà đi chắc bị bắt và bị đem bắn liền. Nhưng sau nghĩ lại, ông tự nhủ: "Kể cũng phải, làm sao mình biết được lão này nói vô lý? Mình có học tiếng Thuỵ Điển, nhưng đâu phải là tiếng mẹ đẻ của mình! Như vậy rất có thể mình viết sai mà không biết.
Chính Gilbert và Sullivan điên như vậy. Dostoievsky và Tolstoi cũng vậy, nếu đời sống của hai ông không đầy rẫy những đau thương, chưa chắc những tác phẩm tuyệt diệu của hai ông đã ra đời. Không có tiềng trả chủ phòng, cũng không tiền mua giấy xe; mà dù có giấy xe cũng không đủ can đảm vác cái mặt bơ phờ thất bại này về nhà.
Ông Henry Ford cũng nghĩ tương tự: "Khi tôi không điều khiển được biến cố thì mặc cho biến cố nó tự điều khiển lấy". Nhưng hai tuần tôi chỉ ăn bánh và uống nước lạnh. Như vậy chắc chắn Đại tướng đau chỉ vì lo nghĩ, cảm xúc mạnh quá, thần kinh kích thích quá nên khi hết lo, lại vững bụng, vì công việc đã hoàn thành ông bình phục lại ngay.
Tôi có lại xin việc tại nhiều nhà sản xuất phim nhưng không một ai mướn tôi. Tôi không có quyền từ chối. Tôi nhận thấy rằng trong khi bận làm một việc nào đó, cần phải tính toán, nỗi lo buồn khó mà tồn tại được.
Kết quả chú Schmid mỗi ngày chuyển vận một cách dễ dàng 47 tấn gang, trong khi đó các đồng nghiệp của chú khó nhọc mới chuyển vận được 12 tấn rưỡi. "Để học tiếng Anh, tôi tập địch sách tiếng Anh ra tiếng Việt cũng như trước kia để học bạch thoại, tôi dịch Hồ Thích. Quyết định vậy rồi tôi lên giường ngủ say như một khúc gỗ.
Từ hồi đó tôi chưa hề đau thêm một ngày nào nữa". Làm sao tiêu thụ được bây giờ? Chúng tôi đã vay ngân hàng 350. Trước kia óc tôi quay cuồng, có nghĩ ngợi gì được đâu.
Vì thế trong hãng Simon hiện nay chúng tôi phí rất ít thời giờ để lo lắng và bàn tán về những chỗ hư hỏng, sai sót, mà hành động rất nhiều để cải thiện công việc. Trong thời gian ấy, tôi chuyên tâm thu thập hết các sự kiện quan tới vấn đề. Tôi không hiểu những bí mật của tôn giáo và sự tụng niệm, nhưng cũng không phải vì vậy mà tôi không hưởng được một đời sống êm đềm hơn, sung sướng hơn do tôn giáo mang lại.
Tôi ở trong đội tình báo 999 và chúng tôi mới "vùi thân" ở miền Normadie [14]. Trời sấm sét, tôi lo bị sét đánh. Đã lâu rồi, tôi đọc một cuốn sách của James Lane Allen.