Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy. - Đó cũng có thể là một lựa chọn. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.
Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. James cảm thấy rất vui. - Bất cứ điều gì cần làm sao?
Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy. Bất kỳ học viên nào từng tham gia khóa học của tôi cũng đều cảm thấy bớt căng thẳng hơn trước.
Nhưng quả thật, với một khối lượng công việc như thế, anh dường như không còn thời gian để chú tâm đến mọi thứ chung quanh và áp lực công việc khiến anh quên khuấy những nguyên tắc nhã nhặn trong giao tiếp. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Nhờ vậy, anh có thể trò chuyện với các nhân viên của mình và qua đó hiểu hơn những khó khăn mà họ đang gặp phải.
- À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người. Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng. Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này.
Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.
Áp dụng mức độ này khi bạn hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của người được ủy thác công việc và khả năng rủi ro xảy ra là ở mức tối thiểu. Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy.
Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.
Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn.
Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư. - James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng.