Gilbert và Sullivan đã mua hớ chiếc còi của mình.Sách bán vẫn không được thật chạy.Carier ra sao? Xin bạn nghe câu chuyện của một người chủ hãng bán dầu xăng ở Nữu Ước, trước kia có theo học lớp giảng của tôi:Tôi không còn than thở về cái dĩ vãng đã thiệt chết rồi nữa.Tôi thường khóc vô cớ.Đúng như lời Tennyson đã nói khi bạn thân nhất của ông là Arthur Hallam qua đời: "Tôi phải cắm đầu làm việc, không thì thất vọng cũng giết tôi thôi".Bà Elizabeth Connley ở Portland đã học được một điều mà chúng ta trước sau gì cũng phải học là: số phận đã không tránh được thì hãy nhận và hợp tác với nó đi: "Như vậy đó và không thể nào khác được".Mở một sổ điện thoại, bạn sẽ kiếm được tên và địa chỉ của họ.Bộ thần kinh của ông xúc động mạnh quá, lòng tin tưởng tiêu tan.Kenley, Peary đã phải bỏ dỡ công việc thám hiểm ấy rồi.