Một vài người cùng đội bóng, một vài người lạ. Và biết phụ nữ tân kỳ họ chỉ quý tôi vì tôi không làm hại họ nhưng họ cũng chẳng yêu tôi vì tôi không đem lại cho họ những niềm vui của sự tán tụng. Cá với bác gái xem đội nào thắng.
Vào những thời điểm mà tuổi thơ sẽ có những ấn tượng mạnh nhất. Có thể đó cũng là một cách chơi của cậu. Nào ngờ cô bé kia thấy tôi vắng cả buổi liền cung cấp tin giật gân ngay.
Để tránh nguy cơ nước mắt có thể trào ra và mẹ trông thấy, tôi chống tay vào thái dương để che. Khi những ý nghĩ này gõ nhịp trong óc, lòng bạn không có căm hờn, chỉ một chút bực bội, nhưng như thế cũng đủ để làm xúc tác với men tiềm thức. Họ nhìn vào sự lên mạng, sự viết, sự đọc truyện, sự đá bóng của bạn.
Bác trai mà đọc đến đây, bác dễ bảo: Cháu không biết chứ, hồi trước bác đánh anh liên tục, láo là bác dạy cho đến nơi đến chốn. Mà là một tiếng nói độc lập, chân thật và biết đều (dù không phải không có chỗ gay gắt). Nhưng không hướng tới nó thì tôi lại thấy mình hèn hạ.
Nhưng càng lớn, tôi càng dốt. Tôi hơi chờ xem mẹ có ngã giá cao hơn không. Nơi chúng không thèm đớp miếng mồi ẩn dụ nhạt hoét.
Tin hay không rồi bác ta cũng giải mình đến đồn công an nơi gần nhất. 5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man… Chúng tôi cùng đi bộ đi học và cùng đi bộ về.
Tôi, nó, không cần ai gọi cũng có thể vùng dậy ngay khi có việc cần. Bác gọi điện giục xuống rồi đấy. Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày.
Không trình bầy nữa. Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ. Bố tôi, 53 tuổi, ngày xưa cạo đầu phản đối tiêu cực, đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái, đã nói câu: Phải có nhiều mối quan hệ giao lưu để tạo thế.
Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng. Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được. Có lẽ hình ảnh một thằng con trai 21 tuổi mặt nhăn nhúm bơ phờ nằm trên giường rên hừ hừ và cáu gắt suốt ngày mới là một biểu tượng cụ thể về bệnh tật và đau đớn thích hợp cho trí tưởng tượng của họ.
Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá. Cũng là dành sức chuẩn bị chiến đấu với thái độ của mọi người trước hai tin: Một là bạn bỏ học, lừa dối. Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô.