Ngồi cà kê dê ngỗng thêm một lát tôi bảo nóng quá rủ ông anh ra. Nhưng tôi không quen phản đối. Lúc đó bác gọi: Xuống nhà nhanh con, bố mẹ con đến.
Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công. Nhưng trong đêm, với đôi mắt mở thao láo, bạn còn cảm thấy độ vang của tiếng thét ấy. Tôi cất tờ giấy vào cặp.
What I fell what I know never shine through what Ive known Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên. Bao nhiêu năm bạn sống theo cách đó và bạn nhận được thông điệp của sự mệt mỏi ngập tràn các ngóc ngách mà cơ thể bạn có thể chứa được.
May có chỗ này tập, không thì buồn lắm. Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi. Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế.
Khi thấy viết đã cũ cũng lại khó tiếp tục. Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào. Hoặc mở tủ đọc lại thì dễ lại đâm chán đời, bất mãn.
Nhà văn ngước lên và thấy đôi mắt đầm ấm của vợ. Sự giáo dục không không linh hoạt ấy khiến con người trở nên ích kỷ, rất ích kỷ. chờ chuông reo nơi lớp ôn thi đại học chật chội phải ngồi xổm chép những áng văn trong hai giờ đồng hồ đến hết giờ thứ nhất thì mông bắt đầu tê dại và cứ phải ngồi cắn răng ghi chép và khắc khoải đến hết giờ còn lại cứ như thế hàng tháng trời và chẳng ai biết từ khi ấy mông tôi bắt đầu dị ứng với giảng đường kể cả với đệm xe máy
Có thể tột cùng tuyệt vọng (31. Có người ngửa mặt trông trời. Nên khi tỉnh hẳn, bạn vừa thấy sướng vì thoát nợ, vừa thấy tiêng tiếc.
Chỉ biết rằng ông sẽ sung sướng và không hề có thừa một phút giây nào để buồn đau, dằn vặt. Những cái nền tảng đứng tấn cũng như chịu đựng, rèn luyện trước khi đến với những miếng võ nước chảy mây trôi. Bác vừa thoăn thoắt gói vừa bảo Thấy số bác khổ không.
Cuộc mua bán giữa chúng ta cần được giữ bí mật. Về danh tiếng và giá trị. Nhưng lí trí dạy tim tôi phải muốn.
Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế? Anh họ và chị út ngồi vào bàn. Có đứa trẻ vừa mút kem vừa sán lại gần tò mò xem bà già bới rác.