Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy."Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi.- Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình.Có lúc anh vẫn muốn tự mình làm lấy mọi công việc hoặc giao hẳn cho ai đó đáng tin cậy và yên tâm đón chờ một kết quả tốt đẹp.- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.- Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế?Mọi người lại thấy anh mỉm cười.Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm.Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất".- Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.