Hết thảy các bắp thịt mềm ra đến nỗi hàm dưới xệ xuống và miệng hả ra. Sáng thứ hai, tôi có thể lại hãng như thường lệ. Nhưng xin đừng, trừ phi bạn muốn đọc để tiêu khiển.
Để tìm tài liệu cuốn này, tôi phỏng vấn nhiều nhà doanh nghiệp lớn nhất ở Mỹ. Chính ông Fréderick J. Tập quán 1: Đừng để trên bàn một thứ giấy tờ gì hết, trừ những giấy tờ liên quan tới vấn đề bạn đương xét
Tôi biết chắc riêng tôi, tôi không phải lo gì hết. Ông liền cầm chiếc máy chụp hình lấy năm Mỹ kim, để lấy tiền đăng lời rao tìm việc trên báo The New York Herald xuất bản ở Balê [35]. Đó là cái lẽ nhân nào quả nấy.
Và hết thảy nước mắt của bạn cũng không rửa được một chữ" [21]. Đừng bao giờ nói: "Ngó cái khăn kỳ cục mà chị Sue gởi mừng năm mới chúng ta? Chị ấy đan lấy để khỏi mất một xu nào hết đây mà". Phải đợi 23 thế kỷ sau, y học mới chịu xác nhận sự quan trọng ấy.
Phillips nói, tôi đã "đầu cơ bằng tai", ai nói làm sao tin ngay làm vậy". Song rất tiếc rằng tôi quên hẳn tên hai ông bà tuy tôi vốn ghét lối kể thí dụ mà không cho biết tên và địa chỉ của các nhân vật để chứng minh cho câu chuyện. Chàng nói: "Cầu nguyện giúp cho tôi có can đảm và tự tin".
Vì nhờ tình cảnh bi thảm ấy mà ngày nay tôi mới biết tin ở Thượng Đế. Việc đó không phải dễ, vì trong khi chúng ta lo lắng, cảm xúc thường lên tới cao độ. Cứ thế trong năm năm, ông điều động bộ máy chiến tranh khổng lồ của Anh quốc.
Một trái bom rớt gần nhà tôi làm tôi bắn ra khỏi giường. Như trường hợp của bà Margaret Taylor Yetes chẳng hạn, một người đàn bà nổi danh nhất trong giới Hải Quân Hoa Kỳ. Nếu Abraham Lincoln sinh vào một gia đình quý phái, được vào học tại Đại học đường Harvard, được hưởng một lạc thú gia đình hoàn toàn, có lẽ ông đã chẳng thốt ra những lợi nhiệt thành, tự đáy lòng, khi ông tái cử Tổng Thống Hoa Kỳ: "Tôi sẽ cố không xử ác với bất cứ ai và sẽ đại lượng, bác ái với mọi người".
Khi thấy tôi tỏ vẻ ngạc nhiên, vì nét mặt hồng hào tươi tốt và cử động lanh lẹ của ông, ông bảo: "Tôi còn tráng kiện như thế này chính vì không bao giờ tôi đứng khi có thể ngồi được và không bao giờ ngồi khi có thể nằm được". Còn họ thì rồi họ sẽ đau như ông hiện đau". Hiếu giới thiệu cho tôi hai cuốn How to win friends and influence people và How to stop worrying [1] đều của Dale Carnegie và kiếm cho tôi được cả nguyên bản tiếng Mĩ với bản dịch ra tiếng Pháp.
Từ lúc đó, tôi hết phải lo lắng, phấn đấu nữa. Thế là tôi lang thang trên bờ vịnh Floride để mà tự cảm thấy ưu phiền khổ sở hơn ở nhà. Nhưng không bao giờ dì tỏ vẻ khó chịu ra nét mặt.
Nếu bạn muốn đừng tự hại bạn nên mua cuốnấy. Bạn tự hỏi: "Nếu ta không giải quyết được vấn đề đó thì cái gì tai hại nhất có thể xảy tới cho ta được?". Ông nói rằng: "Lần đầu tiên tôi biết nhìn thế giới bằng con mắt của người thông minh, hay hơn nữa, của một triết gia và cũng lần đầu tôi thấy chân giá trị của mọi vật.