Nhưng với chúng ta, tốt nhất là hãy xem công việc như một người bạn tốt. Ông cảm thấy thật xót xa nên chìa cho anh ta một cái bánh. Do thế, tôi sẽ không cho bất kỳ ai vay tiền nếu tôi không tin tưởng vào khả năng hoàn lại tiền của người đó.
- Chuyện bắt đầu từ một giấc mơ. - Bây giờ, tôi sẽ nói cho các bạn rõ cách đầu tiên trong việc chữa trị những cái túi tiền xẹp lép. Tôi đã cố gắng phấn đấu để đạt những điều này với tất cả sức lực từ đôi bàn tay cũng như mọi khả năng khôn ngoan của đầu óc.
- Điều đó là hẳn nhiên. Một số người khác cũng đã được bán đi trong buổi sáng hôm đó. Rồi sau đó, đoàn lữ hành của tôi rơi vào tay của bọn đạo tặc chuyên cướp bóc trên sa mạc.
- Theo tôi biết, nghề nghiệp khác nhau thì số tiền thu nhập cũng khác nhau. – Hadan Gula quả quyết với Sharru Nada. Tôi thực hiện nghiêm túc việc để dành một phần mười số tiền trong túi và nhận thấy số tiền tôi có dần dần nhiều lên.
Thời gian đầu, ông làm việc rất hăng hái. Khi tôi đã đặt ra cho mình một mục tiêu nào đó, thì tôi nhất quyết phải hoàn thành nó. Tôi biết làm gì với hắn ta nữa đây? Ngay cả người cha hiền lành của hắn cũng vì hắn mà tiêu tán hết sản nghiệp.
- Anh đã cho tôi nghe nhiều chuyện rất thú vị, anh Mathon ạ! – Rodan nói. Ngoài ra, hãy hưởng thụ cuộc sống trong khả năng bạn có thể, đừng quá keo kiệt hay tiết kiệm đến mức bủn xỉn. Lúc đó, đầu óc bị cạo trọc và mặc quần áo tù nhân nên trông tôi không khác gì những người nô lệ.
- Với tình trạng như thế, anh ta chỉ mất thời gian chờ đợi mà thôi. - Chỉ có thế thôi sao? – Tôi vô cùng ngạc nhiên và không nén nổi câu hỏi thất vọng. - Trong câu chuyện này, chúng ta thấy được may mắn sẽ đến với những ai biết đón nhận nó.
Ông có đồng ý với tôi như vậy không? Con bò lên tiếng trước: Ông Sharru Nada bỗng chú ý đến ba ông lão đang cày ruộng bên vệ đường.
Trong cái túi này, tôi có để sẵn áo quần cho cậu cải trang. – Anh không có một đồng bạc cắc nào trong túi ư! Vì thế anh ngồi trên tường thành như một bức tượng vậy sao? Tại sao anh không đóng cho xong chiếc xe ngựa kia đi? Không có tiền thì làm sao anh có thể nuôi sống cả gia đình? Không thể kéo dài tình trạng này được, anh bạn thân của tôi ơi. Vì vậy, món nợ ông ấy đã vay của tôi không bao giờ được trả.
Vợ của anh thỉnh thoảng lại xuất hiện ở cánh cửa, ánh mắt ngập ngừng nhìn về phía anh, như thầm nhắc nhở rằng bao bột mì trong nhà đã hết, anh cần phải đóng xong chiếc xe, gò lại cho kỹ, chạm khắc đâu vào đó rồi đánh bóng, quét sơn và phủ da lên những vành bánh xe để giao cho khách, nhằm kiếm một ít tiền mua bột mì. Còn ông, ông hãnh diện quay đầu nhìn lại đoàn lữ hành, những con lạc đà và những con lừa to, khỏe đang chở đầy hàng hóa trở về Babylon. - Nếu em muốn thế, Sira, thì hãy dùng tên nô lệ này.