Kẻ có tài là kẻ biết tận dụng mọi thứ, kể cả cái hỏng hóc, kể cả sự tuyệt vọng của chính mình.Những tâm hồn đã chết, đó là một sự tội nghiệp.Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ.Bởi vì họ bị trò đầu độc âm ỉ của tên phố xá bẩn thỉu làm mụ mị phần nào.Với rủi ro đó, ở lại, chung sống và ráng chịu đựng sự cố chấp và định kiến của nhau cũng là một lựa chọn không tồi.Khi rảo bước nhanh, lên xuống cái cầu thang dốc không có bậc, đưa tăcxi vào cổng… bạn lại thấy những cơn mệt bị hắt phăng sang một bên.Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung.Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết.Tôi không có nghị lực.Mẹ: Con vẫn uống thuốc đều đấy chứ? Tôi: Im lặng.
