Pinkyxx

Chồng yêu lạnh nhạt, bà xã đi làm bị quản lý nhiều lần dí phê quá nghiện luôn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Và thế là đời sống lãng phí. Nhưng rất tiếc, tôi lại là một thiên tài. Mà không xuyên sang tai bên kia.

    Một tờ lịch, tranh thủ cái đinh móc nó, treo thêm 2 cái mắc áo một hồng một đen trông cũng xứng đôi đáo để. Giá mà ta được đi xa xem những con cá thực thụ thì to thế nào. Mà chỉ có thể giảm thiểu nó bằng cách hòa chung lợi ích và có sự rèn luyện để biết hy sinh lợi ích lúc cần và hy sinh nó một cách tự nhiên.

    Mọi thứ vẫn như thế. Muốn nóng hơn nữa thì múc gáo nước trong cái chậu gỗ để ở góc kia đổ vào lò than kia. Chúng tôi vào thang máy và đi lên.

    Bạn vẫn nhớ khung cảnh đó. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc bạn khó có thể dùng cái máy vi tính của chị út để gõ nốt câu chuyện này. Tưởng chăm hóa ra vẫn lười.

    Phải hết sức giữ gìn. Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình. - Tôi nghĩ tôi hiểu được phần nào con người ông.

    Thế là những bực dọc không biết trút vào đâu cứ dần hình thành. Ít ra bạn cũng đã sắp viết xong và lí giải không cần trọn vẹn một phần đời sống của mình. Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.

    Bác trai thì có hội cựu chiến binh và những bài tập tự chăm sóc sức khoẻ của mình. Mà giáo viên nhạt và lạnh nhớt như thế thì ngu như tôi cũng biết. Theo thời gian thì chúng dần thành thói quen.

    Sống là gì nếu không có khoái cảm. Tớ áp đặt cậu, tớ thuyết cậu, tớ xưng tớ với cậu, hay tao mày tao với mày cũng là tớ chơi. Rất dễ hiểu, cái thiện tinh túy đã phải trải qua thế giới quan của cái ác và nhiều cái khác để có một thế giới quan tổng hợp cực kỳ phong phú cùng những phương án xử lí đa dạng.

    Người ta không thể sống lâu với cái cơ thể vừa trống rỗng vừa trĩu nặng. Thứ mà tôi hay bẻ bai. Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng.

    - Thế thì vẫn phải về để mẹ khỏi mong chứ. Vật chất? Bạn đâu có. Một kiểu hăm doạ của trẻ con.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap