Cố nhiến, đó là một bạt tay vào lòng tự phụ của chàng.Vì mải giúp những người khác khổ sở hơn mình nhiều, nên tôi quên hẳn tôi đi.Nhưng trong khi mua bán, tôi lo lắng tới cái này cái nọ: Bàn ủi điện đã gỡ ra chưa? Có lẽ cháy nhà mất? Chị ở chắc bỏ đi rồi, ai coi sóc tụi nhỏ? Dễ mà tụi nó cưỡi xe máy đi chơi, bị xe cán rồi cũng nên? Có khi tôi sợ toát mồ hôi, chạy vội về nhà coi có xảy ra chuyện gì không.Rán tạo một chút hạnh phúc cho người để quên nỗi khổ của ta đi.Tôi sống độc thân và chỉ khi nào xỏ kim tôi mới nhớ tới".Công việc đó lúc này quan trọng vì y học đã trị được nhiều bệnh do vi trùng như bệnh đậu mùa, bệnh dịch tả, bệnh sốt rét và hàng chục bệnh khác đã giết hàng triệu mạng người.Năm 1934, ông sống bảy tháng trong một văn phòng đào dưới tuyết, gần Nam cực.Ví dụ tôi mua một chứng khoán giá 50 Mỹ kim, thì tôi "tốp lỗ" khi giá nó hạ tới 45 mỹ kim; nghĩa là khi giá bán chứng khoán đó sụt xuống dưới giá mua 5 Mỹ kim thì tôi bán liền, hạn chế số lỗ, không chịu thiệt quá 5 mỹ kim".Ông Loftin 70 tuổi và đau, phải nằm ở giường hoài.Đúng, đúng như vậy - Không có một người nào hết.