Pinkyxx

Phang em hàng nhật cực xinh làm tình giỏi

  • #1
  • #2
  • #3
  • Một cái gì đó kinh điển. Chán ngán vì làm phận con cháu cảm thấy mặc cảm và ích kỷ khi chán ngán. Ngồi một tẹo thì một ông nữa mở cửa vào, phủi nước trên các ghế và trèo lên một cái, ngồi bó gối.

    Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta. Nhiên liệu? Nói vậy thì chung chung quá. Đầu tiên mẹ hỏi: Con tự viết à? Tôi chỉ cho mẹ xem tên người viết ở cuối bài.

    18 tuổi là được tự do. Bạn chỉ xin lỗi chứ không xin sự tha thứ. Từ chỗ cô ta đến chỗ này đã vài cây số rồi.

    Sự thai nghén tương lai lúc nào cũng đứng trước rủi ro băng hoại. Ngứa tay hái chơi? Không muốn nó mọc chỗ đó hút chất của cây to? Hay đem trồng nơi khác? Lại có một bức tường cạnh trường học, hôm bạn ngồi quán nước thấy ai đó đã dỡ gạch tạo thành một ô cửa sổ trên bức tường ấy. Mà tôi đợi nhiều năm nữa thực tế trả lời.

    Chỉ một tiếng quát lại thôi, chúng sẽ run bắn vì bất ngờ. Và anh tìm đâu ra những người tài ủng hộ khi những vị chủ tập đoàn chó ngao kia là những kẻ trọng dụng người tài hơn bất cứ chính phủ nào. Lăn đến chừng nào bay hơi và ngấm vào da thịt Nhân Gian đến hết thì thôi.

    Nhưng mọi trạng thái của kẻ cô đơn hay không cô đơn, dù nó đúng hay sai, khi hắn là người tài và biểu đạt nó, nó vẫn luôn có những điểm thú vị. Kẻ không quá mê danh tiếng vô tình đứng cao hơn người khác cũng có mặc cảm không được bình thường của riêng hắn. Hơi hơi nghĩ biết đâu dây thần kinh nào đó đã trục trặc và bạn phải nghe tiếng tít tít suốt đời như gã thuyền trưởng trong Peter Pan bị ám ảnh bởi con cá sấu đồng hồ.

    Bạn hãy thử xuất hiện trong một căn phòng tầng 4 của một ngôi nhà trên phố. Chỉ có tiếng còi xe ngoài đường dội vào, và nước mắt nước mũi chảy. Tôi để vài ngày trôi đi.

    Thả thơ ra để nó bị bọn vô học cho ăn một cái tát. Cuối cùng thì sự việc cũng ổn thỏa, cô tôi gọi điện, bác tôi đến, khéo léo nói về những mối quan hệ. Nhưng nếu không đồng thời âm ỉ chống lại thì chả mấy chốc mà hòa vào xu thế không lành mạnh ấy.

    Lúc này chỉ có bạn là người viết và bạn là độc giả. Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp. Mệt hay muốn xin bác cho ôn thi ở nhà cũng phải nói với bác chứ.

    Nếu không muốn hơi tí bị nhắc: Bỏ truyện đi, ngồi vào bàn học đi con. Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế. Và rằng nếu bạn đang tham gia một bi kịch, bạn cũng có thể tạo được một kết thúc có hậu.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap