Khi xong việc, Sid nằm xuống nghỉ lưng. Đôi khi, trong những điều kiện tưởng như đầy đủ nhất - may mắn cũng vẫn không đến. Đó là một cửa hàng sản xuất túi da.
Chưa bao giờ có ai thay đổi đất trong khu rừng này cả. Khi hai mươi hai tuổi, một cơ hội lớn đã đến với tôi. Chỉ còn một ngày nữa thôi.
- Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa. Có thể anh sẽ gặp may thì sao! Còn Max thì vẫn im lặng.
- Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó. Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây. Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa.
Đêm đen tỏa xuống bao phủ khắp khu rừng. Hai sự thật đó rõ ràng là rất mâu thuẫn nhau, nhưng sau khi thực hiệc những điều vừa rồi, thì sự mâu thuẫn đó đã biến mất. Anh biết rằng ở khu rừng Mê Hoặc, tất cả các sinh vật và ngay cả rất nhiều loài vật không có sự sống khác cũng biết nói.
tất cả tài sản của mình. Với thanh kiếm trên tay, chàng vừa ngủ vừa canh chừng thú dữ. Sự may mắn do chúng ta tự tạo ra mới là may mắn thật sự, và nó sẽ có thể ở với chúng ta lâu dài.
Mỗi năm, tôi đều thay đổi những chiếc túi bán chạy nhất, tôi luôn chỉnh sửa lại kiểu dáng để làm cho chúng ngày càng hấp dẫn hơn. Ta biết rằng Morgana sẽ dụ bán cho ngươi may mắn của mụ ta và kích động nhà ngươi đến đây tìm giết ta. Nhưng Merlin đã lừa ngươi.
Tiếng hót của các loài chim như chim sơn ca, chim cổ đỏ, chim sẽ cánh vàng, chim nhạn. Và cuộc gặp gỡ này đã không đúng với tinh thần cây chuyện. Những ngọn gió nhẹ thoảng qua làm giảm bớt sự mệt mỏi của hành trình chinh phục ngọn Núi mẹ.
Thật ra, cây bốn lá chưa bao giờ mọc ở khu rừng Mê Hoặc cả. Chờ đợi làm anh mất hết tinh thần, nhưng hiện giờ, đó là điều duy nhất mà Nott có thể làm. Giờ đây, anh chỉ chăm chú vào mỗi một điều: căng mắt tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào giúp anh tìm thấy cây bốn lá.
Trong khi Max đạt được những thành công và hạnh phúc tràn đầy trong cuộc đời từ sự khởi đầu vô cùng khó khăn, từ hai bàn tay trắng, thì Jim lại không thể làm được điều đó, lúc khởi đầu ông đã được cuộc sống ưu đãi rất nhiều. Tôi không thuộc loại người thích sự an nhàn. - Ngươi có chắc là không muốn nói chuyện với ta về.