Ta đang cố nhớ lại đây. Ngay sau khi thương lượng được bản quyền, mọi người trong First News đã chuyền tay nhau bản dịch. Ta sẽ đi tìm Cây Bốn Lá thần kỳ .
Tìm một cây kim dưới bể xem chừng còn dễ hơn gấp ngàn lần. - Cậu nghe đây, tôi chẳng hưởng một gia tài nào cả, nhưng tôi đã được thừa hưởng một điều còn quý giá hơn từ ông nội của mình. Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt.
Làn nước tạo nên hình dáng của bà đột ngột rơi xuống và tan ra thành ngàn hàng giọt nước li ti bắn tung tóe trên mặt hồ. Chàng thấy rằng thần Gnome đã nói thật, và phù thủy Merlin cũng chẳng hề nói dối. Vì vậy hãy để ta yên.
Đột nhiên một giọng nói vang lên phía sau khiến Nott giật mình đứng bật dậy. - Không thể nào như thế được! Thật không thể tin nổi! - Max nghẹn lời. - Merlin, Merlin, ông nhìn này! - Chàng giơ tay lên với những cây bốn lá xanh tươi - Tôi đến đây để chia vui với ông.
Nhanh như cắt, Nott đứng dậy và rút thanh kiếm sáng loáng ra thủ thế. Nhưng Merlin đã lừa ngươi. Chẳng còn gì để nói, Nott chậm chạp leo xuống núi.
Anh nhanh chóng hiểu rằng mình có thể khai thác được những thông tin quý giá từ bà. Thật ra, Sequoia không định trả lời thêm một câu hỏi xấc xược của một gã hiệp sĩ kiêu căng nào khác nữa, thế nhưng qua lời nói và điệu bộ của Sid, bà thấy chàng không phải là một hiệp sĩ loại đó. Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu.
Nó luôn bên tôi trong những lúc sa cơ thất thế, lúc tôi sợ hãi, hoài nghi, mất niềm tin, thất vọng lẫn khi tôi thành công, hạnh phúc. May mắn có thể mỉm cười với tất cả chúng ta nếu chúng ta làm một "điều gì đó". Bà có thể nói chuyện với ta không?
Kỳ lạ thay, bây giờ Sid ít cảm thấy lo lắng hơn về việc liệu mảnh đất mình chọn có đúng là nới Cây Bốn Là thần kỳ sẽ mọc hay không. - Khoan đã, thưa Người. - Thưa Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây.
Mười lăm năm gần đây tôi đã phải cố gắng hết sức để có thể sống được qua ngày. - Thương lượng ư? Ta chẳng muốn có bất cứ sự lương thượng nào với một phù thủy độc ác cả, đặc biệt là ngươi. Còn cần gì nữa? Các ngươi có biết là mình đang đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp của ta không? Giờ đang là giờ ngủ trưa của chúng.
Họ không hề biết đó là những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ, ngược lại họ còn hết sức bực bội vì chúng. Bà là cư dân đầu tiên của khu rừng, thế thì chắc hẳn bà phải biết điều gì đó về cây bốn lá chứ. - Ồ! Sao trước đây mình lại không nghĩ ra nhỉ? Cảm ơn Người rất nhiều! Cháu phải đi đây.