Mà có lẽ bây giờ tôi vẫn còn thích nữa. Ông bèn dụ tụi bạn trẻ như vầy: "Nếu chúng bây chịu kiếm lá cây nuôi bầy thỏ thì ta sẽ lấy tên mỗi đứa đặt tên cho một con thỏ". Ông C bèn kéo ghế mời ngồi, rồi trong một giờ đồng hồ ông diễn thuyết về những cái lợi buôn bán ở làng Queens.
Ông thấy liền những lợi của một thái độ như vậy: nói chuyện với người khác thấy vui hơn, ý kiến của ông được người khác công nhận ngay, và khi ông lầm lỗi thì không hối hận nhiều nữa; những đối thủ của ông chịu bỏ quan niệm của họ để theo quan niệm của ông. Thuật đó dùng với đàn ông cũng có kết quả mỹ mãn. Kinley không muốn phạm lòng tự ái, cũng không muốn làm cụt hứng người đó.
Bạn ráng tìm nguyên nhân sâu kín đó, tự nhiên bạn sẽ hiểu hành vi của họ và có lẽ cả cá tính của họ nữa. Tôi để họ tin rằng họ đã toàn quyền tiến cử. Nhưng vì con người ai cũng nuôi một lý tưởng trong thâm tâm, nên ưa núp sau cái nguyên do thiện mỹ.
Tính tình hoặc thể chất khác thường. Ông còn đưa cho nhiều bức thư giới thiệu tôi với các ông đại lý của ông. Đàn ông bao giờ cũng muốn lánh mặt một người đàn bà gắt gỏng.
- Đáng lẽ tôi phải có ý tứ một chút. Ông Parsons dẫn chứng cũng vô ích, lý luận cũng vô ích. Ba phần tư người mà bạn gặp đều thèm muốn cảm tình, khao khát được thiên hạ hiểu mình.
Tôi đáp: "Nói thiệt ra tôi cũng vậy, không đủ tiên dùng thứ xa xí phẩm đó. Von Bulow đã biết chữa lỗi lại liền. Tôi xích lại gần ông, nghe ông diễn giải về các loài cây cỏ và những chi tiết lạ lùng về một cây rất tầm thường là khoai tây.
Như vậy mới có danh và có quyền được. Trong những cuộc tranh biện không ai thắng hết. Phần nhiều những người đã thành công thích nhớ lại những khó khăn buổi đầu.
Tôi ngọt ngào kết luận: - Vậy, có lẽ đừng nên rờ. Người ta nhắc cho nó rằng: "Má không muốn cho con như vậy nữa". Ông nói trong một bức thư: "Tôi đã nhận thấy rằng muốn cho tội nhân hợp tác với và trở lại con đường lương thiện thì khen những sự gắng sức của họ, có hiệu quả hơn là rầy, phạt họ".
Nghĩ tới quá khứ của tôi, tôi tự hỏi với tính tình như vậy, làm sao tôi có thể bán được một món hàng gì chứ. , (Thằng khùng! Nó dám biểu mình trả lời gấp cho nó, trong khi mình lo lắng hết việc này việc khác. Tại đó đã có viên kỹ sư coi xưởng dệt, viên chủ sự coi việc mua, viên chủ sự coi việc bán và ông hội trưởng công ty.
Lão Tử cũng đã đem ra dạy học trò. Mà thiệt vậy, ông nói thay tôi. Người bán hàng làm bộ coi đứa bé như một người quan trọng, hỏi: "Cậu muốn mua chi?".