Người bị ghét, bị vu cáo và bị chỉ trích nhiều nhất trong lịch sử Hoa kỳ mà tôi biết là ông Abraham Lincoln. Khi ông bắt đầu làm luật sư, bịnh mất ngủ ông vẫn còn. Trái lại, nếu bạn đã hơn năm mươi tuổi và cho rằng mình phải gấp rút làm việc không thể phí phạm thời giờ mà nghỉ, thì tôi chỉ còn cách khuyên bạn một điều: bạn mau đi bảo hiểm sinh mệnh tại vài ba hãng và cố đóng những món tiền thật cao.
Bạn nên nhớ rằng tinh thần ấy có thể làm cho hạnh phúc trong đời bạn tăng lên gấp đôi vì ta chỉ dùng phần nửa những đức tính của ta để làm việc. Thấy chúng thế rồi nghĩ tới tôi thế này mà còn than thân trách phận, tôi thấy thua chúng. "Không bao giờ tôi vào một tiệm cao lâu, một tiệm hớt tóc hoặc một cả hàng mà không nói một câu làm vui những người tôi gặp.
Khi nằm xuống và rán ngủ thì tôi có cảm tưởng như nằm trong mồ. Kenley, Peary đã phải bỏ dỡ công việc thám hiểm ấy rồi. Sau cùng ông lại bác sĩ khám bệnh.
Khi làm việc, tôi đặt một chiếc mũ màu nâu trên bàn để luôn luôn nhớ rằng thân thể phải mềm như vậy. Little; và bây giờ, chung quanh vắng vẻ, chúng ta thử soi gương xem chúng ta có thuộc vào hạng người cao thượng đó không nào? Steel, những cuộc hội nghị của ông và các bạn đồng nghiệp thường kéo dài quá.
835 đứa trẻ chết, còn những lần khác chỏ có 200 hoặc 300 đứa. Chính những yếu tố này tự bao giờ đã tích hợp và sẽ tiếp tục tích hợp thành tính tình của ta". Bạn muốn tôi kể vài thí dụ đặc biệt ư?
Đời sống chung của cặp vợ chồng sung sướng quá đến nỗi ông bà thường quỳ gối cầu trời cho được sống hoài cảnh thần tiên ấy. Và khi tổng động viên, hồi chiến tranh vừa rồi, cứ năm thanh niên thì phải loại đi một vì thần kinh có bệnh hoặc suy nhược. Nhưng ông ta đã lầm.
Và tôi liền xin một chân bán hàng ở một tiệm lớn". Hết thảy các bắp thịt mềm ra đến nỗi hàm dưới xệ xuống và miệng hả ra. Nhưng tôi không biện vào bảng thống kê một số bảo đảm đáng giá 750.
Có người khuyên một cô học sinh của tôi nên viết văn vì cô ta có một số dụng ngữ khá lớn. Cả vua Lear trong kịch của Shakespeare cũng la hét: "Có đứa con bạc bẽo thật đau đớn hơn bị rắn độc cắn!" Gặp việc khó khăn, viết ngay bốn câu hỏi sau này rồi giải quyết:
Người ta cho tôi vay ngay hai trăm Mỹ kim và một giờ sau, khi đến Kanass City, tôi đã xin được một chỗ làm khá tốt". Nếu được như anh, mất gì tôi cũng chịu. Rồi ông ta tự nghĩ: "Xà bông tốt, giá không đắt, vậy ế do ta".
"Để học tiếng Anh, tôi tập địch sách tiếng Anh ra tiếng Việt cũng như trước kia để học bạch thoại, tôi dịch Hồ Thích. Rồi tôi bỏ không nghĩ tới nữa. Ông Schwab từ đó lấy câu ấy làm châm ngôn hành động.