Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ. Hắn phải lừa phỉnh mình. Tôi bảo chỗ than này hôm qua em đến đã thấy.
Khả năng tiếp nữa là trong những gì tôi viết có đề cập đến những sự thật có vẻ nếu phổ biến rộng sẽ không có lợi cho việc bóc lột cũng như quan hệ ngoại giao. Rất có thể bạn sẽ muốn văng tục. Như vờ sở hữu cái mà nó biết không thuộc về mình.
Hay đó là một giấc mơ ám ảnh ta? Ta phải đến bên nàng… Nó muốn khám phá tôi. Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ.
Nó khiến ta sợ hãi và xa lạ. Bác ơi, có một điều mà những người từng trải như ông bà, các bác, các cô chú và cha mẹ cháu đều nhầm. Nếu ông sợ cái xã hội này lên án, tôi sẽ thu xếp cho ông đến một nơi hoàn toàn mới lạ.
Đặc biệt là trong những người tài. Họ sẽ luôn phải cúi đầu. Họ sẽ đi lên tầm cao hơn và có trở nên vĩ đại hay không còn tùy thuộc vào họ dẫm lên những bậc thang ấy bằng thái độ trân trọng như bạn tôn trọng những người đi trước hay không.
Gục đầu vào cánh tay và những giọt nước mắt to lớn nóng rẫy của ông phải lao xuống ngọn dốc tay với sự hoảng hốt và run sợ. Ngả đầu cạnh nàng, áp tay nàng vào má. Luyện trí nhớ là như vầy: Nhìn một lượt cái bàn.
Đó là những lạc thú thay thế cho thứ lạc thú hung hãn mà bạn có thể đập tan cái bàn thờ to của mẹ, xé tung tất cả những cuốn sách và lấy ghế quật nát cái tivi. Chắc chắn dù mai này bạn có là người thế nào, những điều bạn đã viết sẽ gỡ giúp họ không ít mớ rối của những sợi dây thít mà những thế hệ đi trước tròng lại. Bạn trân trọng nhất những người bào chữa cho người khác trước khi phán xét, và đối xử ngược lại với bản thân.
Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn. Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi. Nhưng mà các cậu vốn ưa cảm hứng tự do hoàn toàn.
Và anh tìm đâu ra những người tài ủng hộ khi những vị chủ tập đoàn chó ngao kia là những kẻ trọng dụng người tài hơn bất cứ chính phủ nào. Bằng cách chung sống với nó và tìm cách diễn đạt nó. Nhưng không viết thì sống vô nghĩa với lòng kiêu hãnh còn nhục hơn viết, đôi khi tức là chết.
Làm ơn nhanh nhanh cho. Bao nhiêu hình ảnh biểu trưng, đại diện. Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang).