Ông ấy không thể lặp đi lặp lại một mình suốt ca buổi chiều câu: "Xe hãng Mỗ rất tốt".Tôi vui vẻ và thẳng thắn nhận ngay như vậy.Dù sao đi nữa, từ bữa cô ta cho tôi tin rằng tôi có "giác quan về tiết điệu" thì tôi khiêu vũ khá hơn trước nhiều.Ông ấy mua một bộ đồ tại một tiệm lớn nọ.Pullman chú ý nghe, nhưng chưa tin hẳn.Vậy mà giọng của ông dịu dàng, nhỏ nhẹ, thân mật hơn là nói với các nhà truyền giáo nữa.Thi nhân Rossetti tự cho là một nhân vật quan trọng.Hoạn đồ của ông rực rỡ.Không ai nhớ ông đã làm gì, nhưng người ta thấy bà Lincoln trong lúc cơn điên lên đến cực điểm, liệng một tách cà phê nóng vào mặt chồng, ngay lúc đông đủ các khách trọ khác.Chúng tôi ngồi chung quanh một cái bàn tròn.
