Vì sao Benny cười? chỉ vì trước đó cậu ta nhìn thấy nụ cười mỉm đầy tinh quái của Burns. Anh chàng la lối om sòm: Chúng tôi đã thông báo với mọi người rằng anh sẽ nói về tương lai của ngành thương thuyền! Còn tôi thì bỏ công sức nghiên cứu kỹ lưỡng để giới thiệu cho anh. Đây là một đài phát thanh nhỏ nằm trên đại lộ thứ nhất ở Washington.
Và cho đến hôm nay, tôi vẫn tiếp tục theo đuổi cái nghề mà thuở ấy tôi chỉ bắt đầu với một niềm say mê, lòng hăng hái mà không hề có một tí kinh nghiệm nào. Ví dụ khi bạn nói chuyện với người tu hành thì đừng giả định những việc trần tục quá. Không hiểu sao lúc đó tôi lại tin lời Boom-Boom, gom được 800 đô la rồi mượn thêm 500 đô nữa để đặt cược toàn bộ số tiền vào con ngựa Apple Tree.
Thậm chí vạch 16 mét 50 chúng tôi cũng không thấy. Burns không giải thích gì thêm, chỉ nhấn mạnh hai tiếng: Đừng cười. Dựa vào những tiêu chuẩn này và cộng thêm yếu tố thời sự mà chúng tôi quyết định nên mời ai tham gia chương trình.
Cái gì không là không. Làm được việc này cũng có nghĩa là bạn đã thành công bước đầu trong giao tiếp. Tôi đã nói tốt hơn và thành công hơn trong suốt buổi tối hôm đó.
Thoạt nghe có vẻ bình thường, nhưng hãy thử nghĩ xem chúng ta đã từng tham dự bao nhiêu cuộc họp khai mạc trễ? Cho dù chỉ chậm hơn so với thời gian dự kiến năm phút hay mười phút thì vẫn cứ là trễ. Bạn đã thấy việc lắng nghe quan trọng như thế nào rồi chứ? Tôi đã không cứng nhắc chỉ hỏi theo một cẩm nang soạn sẵn. Có một thành ngữ nói rằng Đi một ngày đàng học một sàng khôn.
Một người nói sẽ lợi dụng việc tàng hình để việc kinh doanh trở nên tiến triển hơn. Một ngày nọ anh bạn Miami của tôi, Jim Bishop, đến chương trình Larry King Live với tư cách là một khách mời. Đừng nhìn vào bức tường hay nhìn ra ngoài cửa sổ.
Sau đó, Boom-Boom hỏi tôi bảy từ mà trong đời chưa có ai hỏi tôi lần thứ hai. Ai đó nhìn bạn như thế bạn có khó chịu không? Suy bụng ta ra bụng người mà thôi. Họ trả lời các câu hỏi một cách hết sức mơ hồ, dường như chẳng đề cập đến một ý tưởng nào cụ thể.
Tôi cảm thấy có lẽ mình đã đi đúng hướng. Nhưng cậu con trai ấy là một tay ăn chơi lêu lổng và chẳng có ý muốn học hành gì cả. Không may là trò đùa này lại thành công ngoài sức tưởng tượng.
Sau đó tôi hỏi anh ta thêm một loạt câu hỏi nữa, nhưng tình hình vẫn không khả quan hơn tí nào. Percy làm điều này dễ dàng vì đây chính là phong cách của ông. Bạn không thể rút lui lịch sự bằng cách xin lỗi phải vào nhà tắm trong giây lát.
Và Frank đã làm như vậy thật. Chúng ta có khiếu ăn nói thì tốt, nếu không có cũng chẳng sao. Nhưng trong tòa án là một bối cảnh đặc biết, ở đó các luật sư không muốn sự ngạc nhiên.