Lần này tôi tự nhủ: "Mày phải là thằng cha Dale Carnegie với tất cả những lỗi lầm và kém cỏi của nó. Không phải tình thế, hoàn cảnh mà con gặp đã làm con đau; chính vì con nghĩ bậy về những tình thế, hoàn cảnh ấy mà hoá đau. Trước hết, bạn thấy mình tập được một phương pháp giáo dục vừa lý thú vừa quý vô giá.
Tại trường, tôi không giỡn với các bạn, cả trong giờ thể thao nữa. Thực tiển vì nó làm thỏa mãn ba nhu cầu can đảm [29] của bạn, dù bạn tin có Trời hay không cũng vậy. Cháu hỏi tôi: "Má làm gì đó?".
Nhiều phen chúng tôi túi bụi vì việc. Tôi ngồi phịch xuống chiếc ghế, nói: "Thượng Đế muốn sao con xin nghe vậy" mà hai hàng lệ ròng ròng trên má. Và tôi tìm thấy một điều làm tôi ngạc nhiên vô cùng là 70% những khách tôi mời được, đều nhận lời ngay từ đầu tôi lại thăm.
T cũng đủ làm cho một anh bán bánh lạnh xương sống rồi. Ông thường bị những ý nghĩ này dày vò ông. Có 20 ngàn cách kiếm ăn, các bạn thanh niên biết vậy không?, Không ư! Kìa, bạn coi một trường nọ, hai phần ba nam học sinh chỉ biết lựa có 5 nghề trong số 20.
Gobe, một trong những vị trưởng ban y tế sở Hoả xa Santa Fé. Bác sĩ này thì cho ông thuốc ngủ, bác sĩ kia thì khuyên du lịch. Địa vị càng cao bao nhiêu thì đời càng thích mạt sát bấy nhiêu.
Một nhà khoa học trứ danh nói: "Cầu nguyện gây cho ta một năng lực mạnh nhất". Không bao giờ! Không bao giờ! Không bao giờ!!! Trong 15 giờ đồng hồ ấy tôi đã học được về nghệ thuật sống nhiều hơn là học sách vở tại trường đại học Syracuse trong bốn năm". Nhưng chị John để ý nhảy lên la: "Anh John phải có ý tứ chứ! Anh không biết cắt thịt rồi!".
Tôi không có phiến đã kia trên bàn, nhưng tôi có một bài thơ dán trên tấm gương trong phòng tắm để mỗi buổi sáng tôi thấy một lần, khi cạo râu. Hết sức làm được tới đâu thì làm, còn kết quả, phó cho vận mạng". Tiếp đó, ông được một chân bán kính thực thể.
Nếu như chúng tôi không mượn được tiền một nghệ sĩ trứ danh là Jame Mc. Địa vị càng cao bao nhiêu thì đời càng thích mạt sát bấy nhiêu. Nắm 1928, khi ông đang làm ứng cử viên của đảng dân chủ trong cuộc tuyển cử Tổng thống, sáu Đại học đường- trong số đó có hai Đại học đường Columbia và Harward - đã ban những bằng danh dự cao nhất cho ông một người chưa học hết cấp sơ đẳng!
Nếu bạn đi thăm thư viện của Quốc hội Washington, bạn sẽ thấy trên trần có sơn câu này của thi hào Pope: Ấy vậy mà một danh nhân như Rudyard Kipling cũng đã có lần quên rằng "Đời người tựa bóng câu, hơi đâu mà nghĩ tới những chuyện lặt vặt". Thế rồi việc làm ăn lỗ lã, bà ấy nay không còn một xu.
Bạn và tôi, trên đường đời, sẽ gặp nhiều tình thế bất mãn, không thể thay đổi. Tôi còn mê mải với một lý tưởng đang giá gấp ngàn lần thể chất tôi. Làm sao tiêu thụ được bây giờ? Chúng tôi đã vay ngân hàng 350.