Chúng tôi, dòng họ chúng tôi rất cứng đầu. May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu. Lại nói chuyện đi đá bóng.
Cháu mà làm được thì cháu giỏi. Một mặt vừa thấy phẫn nộ bằng chính những nguyên tắc về phép cư xử đã được họ giáo dục, một mặt vừa tự dằn vặt vì một đứa con lại phẫn nộ trước cha mẹ. Bạn chả có tập luyện căn bản gì cả.
Nàng thấy lạ lùng và cười với cô bạn bên cạnh: Bạn này lạ lắm. Còn khoảng tháng nữa mới mua được quyển tạp chí hội họa tháng trước. Tôi thì đã cảm nhận như vầy về cô ta trước lúc bê đơn đến.
Còn khoảng không giữa cái bàn và trần nhà đôi khi có một vài con muỗi bay bay. Bởi nó đem lại một bản lĩnh sơ sơ trước khi bạn bị vứt ra giữa dòng hoang mang. Nhưng mà tôi ươm mầm.
Ông viết tất cả, không sửa chữa. Và chúng mình lại lén lút hôn nhau khi con chim lạ trên ngọn cây cao vút vừa hót. Tôi bảo vâng, nhiều nước mà anh.
Nhưng đấy là chuyện của buổi sớm. Vì nàng biết ta thích ngắm và cần ngắm đôi mắt nàng. Người bảo người là ác.
Một điều rất hệ trọng. Đôi lúc bạn nhận được một vài sự coi trọng về nghệ thuật. Hồi lâu, nàng bảo: Anh có chuyện buồn gì thế?.
Tóm lại là không được bi quan. Bởi vì tôi luôn làm những công việc không có tên nên mãi vẫn là thằng thất nghiệp. Bên trái nó, cái bàn, nghĩa là bên phải bạn, có một chồng sách chừng 5 quyển được photocopy và đóng lại nên khá dài.
Chơi là giữ kín mọi điều mình biết. Đó cũng là một thứ trói buộc. Ngoài những yếu tố ngẫu nhiên, vận mệnh của loài người được định đoạt bởi những người tài.
Cũng vì ít trải qua mà tôi chưa đủ hiểu họ để làm họ có thể hiểu lại tôi. What Ive felt what Ive known never shine through what I know Khi mà sự chịu đựng ấy khiến họ tiếp tục công cuộc dạy dỗ để bạn trở thành một thằng đàn ông mà con gái nó không coi thường.