Thời gian đầu, ông làm việc rất hăng hái. Tất cả số tài sản này là của ông và nó chỉ là một phần nhỏ trong số gia sản hiện ông đang có được. Lòng ham thích làm việc đã giúp ông thoát khỏi kiếp nô lệ.
Trong tình cảnh này, tôi phải sống thui thủi một mình và tự chăm lo cho bản thân mình mà thôi. Trong khi, hai bà trẻ hơn thì cười mũi và xem tôi như một trò tiêu khiển. Dừng lại một chút, ông nói tiếp:
Ngồi trên bức tường thấp bao quanh ngôi nhà của mình, Bansir đưa mắt buồn bã nhìn ngôi nhà và cái xưởng làm việc trống rỗng của mình, trong đó chỉ còn chỏng chơ mấy thanh gỗ và một chiếc xe ngựa đang đóng dang dở. Họ xếp thành hàng chỉnh tề, mỗi hàng ngang năm người và nối nhau thành một hàng dài trên đường dưới cái nắng chói chang. Những kẻ đầu đảng bị giết chết, còn một số khác trong đó có tôi bị dẫn về Damacus bán làm nô lệ.
Bởi vì, trên ngực anh ta có xăm hình con rắn biển khá lớn. Nghe thế, người nông dân rất hài lòng và bởi vì đứa con vẫn chưa cần đến tiền nên anh ta để người vay tiền vay tiếp số tiền đó. Đêm đó, ông thức rất khuya để làm một cái khay bánh đi bán dạo.
Anh rất đói nhưng không dám bước vào một hàng ăn nào vì anh biết, ở đây họ không bao giờ bán chịu cho bất cứ ai, dù chỉ là số tiền nhỏ cho một cốc rượu nhạt. Nếu cháu chỉ để dành một phần mười trong tổng số tiền mà cháu kiếm được hàng tháng, thì cháu tính thử xem trong vòng mười năm, tổng cộng số tiền dành dụm ấy sẽ là bao nhiêu Câu chuyện tôi sắp kể ra đây sẽ minh chứng một sự thật là dịp may hiếm có thường vụt qua rất nhanh – như trường hợp của tôi, nó chỉ đến trong một đêm, mặc dù tôi mong mỏi chờ đợi nó từ rất lâu.
Bọn ông cũng rất lo lắng cho Kẻ cướp biển. Cuối cùng, cuộc thương lượng cũng kết thúc. Tất cả cảnh vật xung quanh tôi dường như mang một màu sắc tươi mới, giống như thể tôi đã nhìn thấy chúng xuyên qua một phiến đá kỳ diệu.
Ông nội của cháu đã nói với ông ngay lúc đó rằng, ông ấy sẽ nhanh chóng chuộc lại tự do và trở thành một người kinh doanh độc lập. Ông ấy nói là cần bản sao đó trong vòng hai ngày tới và tôi hoàn thành công việc đúng thời hạn thì ông ta sẽ thưởng tiền cho tôi. - Tôi muốn nhìn sự may mắn ở một khía cạnh khác.
Anh thấy đấy, Rodan! Vàng là hàng hóa của người làm nghề cho vay tiền. Cuối buổi tiệc, vợ chồng ông Arkad ngồi trên hai chiếc ghế lớn đặt trang trọng ở giữa đại sảnh phòng khách. Nhưng cháu vẫn không hiểu nổi tại sao ông lại trở thành một kẻ nô lệ?
Tại sao tôi phải hy sinh những sở thích của bản thân để làm những công việc mất nhiều thời gian như thế? Chính vì những suy nghĩ như vậy mà tôi đã không làm theo lời khuyên đầy kinh nghiệm quý báu của cha tôi. Và thế là số tiền quay về túi của tôi ngày một tăng lên rất nhiều. Không biết đứa nô lệ này có thể dắt được lạc đà không?
Đó là một súc sắc có sáu mặt, chúng ta chỉ thắng khi đặt trúng một trong sáu mặt đó; vì vậy, mỗi lần gieo hột súc sắc xuống, chúng ta phải mất đến năm lần may mắn, nhưng nếu trúng thì chúng ta chỉ được chung gấp bốn lần, có nghĩa là chỉ có bốn lần thắng cược. Sáng hôm sau, ông đang nướng bánh thì người cho vay tiền và một người đàn ông tên gọi là Sasi bước vào. Có vẻ như cuộc sống của ông đã đi vào bế tắc.