Pinkyxx

Câu lạc bộ đam mê đọc sách nhưng có gì đó sai sai

  • #1
  • #2
  • #3
  • Vì tôi không hư hỏng, chẳng đòi hỏi gì, được vài người công nhận là tài năng, bạn bè bố mẹ cũng quí, mỗi tội không chịu học hành. Càng trưởng thành thì bạn càng dung hòa được điều đó. Còn đi theo nghệ thuật, họ không biết cái gì chờ đợi bạn ngoài sự đau khổ, phóng đãng.

    Tôi thường tự hỏi từng người quen tôi gặp sẽ phản ứng gì khi đọc những điều tôi viết. Ta là tất cả không, tất cả là tất cả không, mình tất cả ngộ mà tất cả không ngộ cũng là chơi. Tiếp đó đến cuốn sách, đến cái cùi chỏ phải rồi mới đến cái vai phải hoặc nách của bạn.

    Chả muốn xin lỗi độc giả nữa. Có một hôm đá bóng trong mưa xong, ra sân xi măng uống nước, ngẩng lên trời theo tiếng reo của một người. Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển.

    Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do. Mai đi học về phải cạo râu. Bạn lại muốn lưu lại.

    Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà. Ôi, thói quen của con người. Người lớn thật buồn cười.

    Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim. Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa. Hắn có thể tự tạo sự bình thản bằng cách đó.

    thơ ơi còn hay nữa không - sao lòng cứ thấy mùa đông thế này - còn hay chứ vẫn còn hay - bằng không đưa đẩy bàn tay phí hoài - thơ ở trong tớ ở ngoài - cả thơ cả tớ lạc loài bên nhau - thơ đau tớ cũng đau đau - thơ buồn tớ cũng mau mau buồn buồn - hai tay thơ bắt chuồn chuồn - biết đâu tớ cũng lìa nguồn mà xa - thơ ơi thơ có phải là - nỗi oan chẳng thể thật thà giải duyên - tình yêu là kẻ tật nguyền - lắp vào những miếng hão huyền nhân gian - cũng còn nhiều chuyện phải bàn -vốn nhân cái dịp bầy đàn lung lay Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang. Bây giờ tôi đang ở trong vườn thú.

    Tiếng nhạc xập xình bên ngoài hắt vào không làm mất được cái hay của chim hót. Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt. Sẽ kiếm tiền, sẽ làm nghệ thuật.

    Đồng chí ấy sẽ cười: À, ra vậy. Một hôm, nhà ấy bị ăn trộm. Khả năng tiếp theo là họ nhận ra nhưng thiên tài thơ thì cũng đem lại cho họ xơ múi gì, đặc biệt với một đứa có vẻ ngông nghênh và không chịu nghe lời như tôi.

    Một phần vì người dân không tự tạo chất lượng cho mình. Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông. Người ta biết đến văn ông nhưng chưa thừa nhận.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap