Mà bị đuổi lại càng không thú chút nào hết.Tôi dám cuộc với bạn rằng bữa đó thầy về nhà, vui như sao, kể lại chuyện cho vợ nghe và buổi tối, khi rửa mặt, ngắm bộ tóc trong gương, tự nhủ, "Kể ra tóc mình đẹp thiệt".Bức thư thường lắm, phải không? Vậy mà nó "mầu nhiệm" lạ lùng.Rồi lửa bén tới lá khô, leo lên cây.Vậy nếu bạn muốn được thương mến, xin nhớ quy tắc thứ hai này: "Giữ nụ cười trên môi"Dorothy Dix còn nói: "Sự thực hiển nhiên nhất, nhưng ngược đời nhất, chính là chỉ có người trong nhà, thân cận nhất mới nói với ta những lời nhỏ mọn, tục tằn, độc ác nhất".Trước nhà bà Gent, một bà bạn của tôi, mà tôi đã có dịp nói tới, có một bãi cỏ đẹp mà tụi con nít thường tới giày xéo phá phách mỗi ngày.Nhưng những cuốn tổng mục ấy phân phát gần hết rồi.Thiệt là nhục nhã, tôi giận lắm.Như vậy có lợi hơn và .
