Nhưng tuỳ cách xử lí mà khối tích tụ ấy tiêu hao đi hay không. Mua để đến những giờ bỏ học. Cũng có cớ để thôi viết.
Thế rồi, cuộc sống trở nên sôi động hơn mọi ngày. Trái tim tôi nó chả sai bao giờ. Nhưng trong khoảng này, ai đã thực sự chú tâm tích lũy điều đó bên cạnh việc lao vào guồng xoáy kiếm tiền.
Thằng em ngồi bên phải tôi. Và tôi phải đành lòng tiêu diệt. Dù ước mơ có vẻ rõ rệt nhất của bạn là làm một cầu thủ bóng đá.
Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn. Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết. Đó là mong muốn của cá nhân bạn.
Nếu không thất bại, nhiều người đã không phải cầu viện (nhiều hơn mức lành mạnh) đến thần thánh, khói hương. Xin lỗi em, xin lỗi các con. Đôi khi nghệ thuật đòi hỏi bạn dành nhiều thời gian cho nó nữa, đòi hút kiệt thân xác bạn.
Bạn không coi đó là một nỗ lực sai lầm, huỷ hoại toàn bộ sự tự nhiên. Để tránh những hận thù. Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được.
Như thế là như thế nào? Là như nhiều người tôi gặp và không mong đợi thấy lần hai. Tôi cười khùng khục trong họng. Và gần như phân cách hẳn với thế giới những người lớn tuổi đã không đem lại cho họ ngọn lửa tin cậy thắp sáng cái bấc cồn cào vô hình trong lòng.
Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ. Và tỉ lệ này không phải tỷ lệ chung cho cộng đồng, khi mà có được một vé vào sân không dễ. Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất.
Mà không tìm thấy trong ấy ít nhiều cay đắng. Và cho bạn thời gian để giúp họ nhìn thấy điều đó. Trí tưởng tượng của bạn vẫn va phải những bức tường lửa của đạo đức hay gì gì đó trong chính bạn.
Khi trí óc đầy nhóc ý nghĩ, bạn sẽ thấy máy đọc suy nghĩ hay máy phát hiện nói dối chỉ là một trò hề. Quả thật ngay với từ cách người tiêu dùng ta cũng thấy cái thị trường ấy nó đang rất ảm đạm. Nhưng khỏe thì bên cạnh chất lượng, mới cho hiệu quả, năng suất cao và lâu dài.