Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. Bộ phận của James bắt đầu một tuần làm việc mới trong tâm trạng phấn khởi, gương mặt mọi người đều toát lên vẻ yêu đời.
Đối với James, đó là một tuần làm việc tuyệt vời nhất kể từ khi anh nhận công việc mới. Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải. Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao.
James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Còn James lại chẳng có thời gian.
Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao. Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ.
- Ai cũng có lúc phạm sai lầm. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian.
Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi. Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng:
Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!". Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau! Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.
Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng. - Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng.
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy.