Nếu người đó nói với tốc độ chậm và thư thái, bạn nên làm tương tự. Kịch bản B: Sếp của bạn chần chừ không muốn nói cho bạn biết lý do chính xác tại sao bạn lỡ mất cơ hội thăng tiến. Do lo lắng, nước nhầy hình thành trong họng.
Bạn có thể nói rằng bạn có một người chú làm nhân viên hải quan ở sân bay Nairobi và ông ấy kể với bạn rằng mọi người đến châu Phi đều nhận được những chỉ dẫn đặc biệt về cách phòng tránh sốt rét. Kịch bản B: Sếp của bạn chần chừ không muốn nói cho bạn biết lý do chính xác tại sao bạn lỡ mất cơ hội thăng tiến. Vì rất cẩn trọng khi kể các chi tiết của một sự kiện, kẻ nói dối thường bỏ sót một yếu tố then chốt – quan điểm hoặc ý kiến của người khác.
Điều này đúng với tất cả chúng ta. Điều này đặt cho Churchill một bài toán hóc búa. Bạn để người đó biết rằng sẽ có những dây mơ rễ má và những tác hại lớn hơn so với việc tiếp tục nói dối bạn – những việc người đó không bao giờ nghĩ tới.
Lúc này, bạn đưa ra một vấn đề mà bạn cảm thấy thật sự người đó đã làm, và với cố gắng nhằm tránh bản thân liên quan tới những vụ việc khác, người đó sẽ đưa ra lời giải thích cho một việc làm sai của mình. Một dấu hiệu của manh mối này là: nếu câu chuyện được sử dụng như một lời giải thích cho lý do người đó bị trễ hoặc phải hủy bỏ kế hoạch thì rõ ràng bạn có thể trông đợi những chi tiết tiêu cực. Trong ví dụ này, bạn nghi ngờ người bạn đời của mình có tình nhân.
Khi chúng ta hợp ý với người khác thì việc giao tiếp của chúng ta rất suôn sẻ. Người đó có thể bắt đầu nói chung chung hoặc thay đổi hoàn toàn chủ đề. Lời nói tương thích: cố gắng thích ứng với tốc độ nói.
Khi nhấn trọng âm vào tên Michelle, bạn đang nhấn mạnh đến đối tượng ăn cắp. Henry bán được đồng hồ cho hầu hết những người đã đặt hàng mua đèn của ông. Kỹ thuật này đảo ngược quy trình truyền dẫn một nỗi ám ảnh trong đó sự thiếu trung thực tạo ra sự lo lắng thái quá.
Chúng chỉ thuần túy giúp bạn nhận biết sự dối trá và đối phó với nó một cách kín đáo, khéo léo, mềm dẻo nhưng hiệu quả tức thì, mà không để đối phương nhận ra là mình đang bị khai thác và điều khiển. Tôi thấy rằng có ai đó ở bộ phận bán hàng đã giới thiệu sai sản phẩm của chúng ta cho khách hàng. Anh có muốn biết làm thế nào em biết được không?” Câu hỏi này hoàn toàn thay đổi sức nặng của cuộc trò chuyện.
Tôi vẫn nhớ thời điểm lần đầu tiên tôi vào đây. Và phụ trách một nhóm khoảng mười hai… Người đó trả lời nhưng không trực tiếp so với câu hỏi của bạn.
Tôi thì biết, nhưng tôi không làm thế. Đặc điểm tâm lý này lan tỏa vào nhiều lĩnh vực trong cuộc sống của chúng ta. Phần thưởng dành cho việc thú nhận cần phải có ngay lập tức, rõ ràng, cụ thể và hấp dẫn.
Thời điểm và thời lượng của các cử chỉ biểu lộ cảm xúc dường như không khớp nhau. Một số ví dụ khái quát về những trạng thái này là như sau: Cách này có thể rất hiệu quả.