Còn Hellen Keller đui, điếc và câm thì lại ca tụng: "Đời sống sao mà đẹp thế ta!". Đầu đuôi thế này: Tôi gây một tổ chức vĩ đại, chuyên môn dạy học những người đã trưởng thành. Sau 8 năm do dự, ông mới quyết định tạo lại cuộc đời.
Đừng để vợ con lãnh hết một lần số tiền bảo hiểm nhân mạng của bạn. Quần áo tôi thì bằng vải thô, vừa chật, vừa không hợp với hình vóc, cố nhiên lại không đúng thời trang nữa. Ta không tin ta là một người hoàn toàn, ta nên noi gương E.
Đã bắt buộc phải làm công việc buồn tẻ này, nên anh quyết làm cho nó hoá vui. Tất nhiên thế, không thể khác được. Tôi chắc họ cũng chẳng bao giờ nghĩ tới sự ấy.
Chẳng hạn khi viết chương này, tôi phỏng vấn một nhà chuyên môn lập ngân sách giúp các gia đình là bà Elsie Stapleton, một người đã làm cố vấn nhiều năm cho thân chủ và nhân viên của một tiệm tạp hoá lớn ở Nữu Ước. Gilbert và Sullivan đã mua hớ chiếc còi của mình. Năm 1929, một chuyện kỳ dị xảy ra làm náo động cả giáo giới.
Mỗi ngày làm một việc thiện để làm nở một nụ cười trên môi người quanh ta. Đô đốc tiếp: "Một chiếc tàu bị đắm, tôi không thể trục nó lên được. Và tôi thấy phương pháp ấy công hiệu.
Để tìm tài liệu cuốn này, tôi phỏng vấn nhiều nhà doanh nghiệp lớn nhất ở Mỹ. Người thợ làm việc bằng tay chân sẽ tăng hiệu quả nếu người đó được nghỉ tay nhiều hơn. Khi nào nhận thấy được điều đó, thì con trở về và con sẽ hết bệnh".
Tôi thấy rằng hỏi thăm họ vậy thì họ tươi cười vui vẻ. Bác sĩ Kleitman cũng nói rằng những người lo vì mất ngủ, thường lại ngủ nhiều hơn là họ tưởng. Tôi nghe bà kể lại chuyện ấy cả chục lần rồi.
Cho rằng bà chưa thể nghỉ vì một nồi cơm chưa chín hay canh chưa sủi, bà vẫn có thể chọn một chiếc ghế lưng tựa bằng gỗ và thẳng. Khi Mary Margeret Mc Bride bước vào đời nghệ sĩ, cô làm đào hề và thất bại. Chính đứa nhỏ này cũng vì khổ cực mà đã cố gắng tự rèn luyện để trở nên người.
Các bác sĩ dùng đủ phương thuốc ngủ, thuốc mê, cả phép thôi miên nữa, nhưng vẫn vô hiệu. Người chồng thứ nhất của bà mới cưới ít lâu thì chết. Việc thứ hai đáng lẽ phải làm, là phân tích những nguyên nhân do thất bại để rút ra một bài học lâu dài.
Sau cùng đành phải đóng cửa hiệu. Một trái bom rớt gần nhà tôi làm tôi bắn ra khỏi giường. Thí nghiệm ấy làm tốn cho họ 20.