Ta khát, ta muốn uống cạn sự lương thiện trong con người mình để có thể phá phách. Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn. Bạn thúc thủ trước nó, bó tay trước nó.
Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ. Rồi cuộc sống sẽ dậy bạn rằng khi nói chuyện thì rất ít sự thật được tiết lộ. Với cái nhìn ấy, sống trong nhà, nó cũng bất mãn chẳng kém gì tôi hồi bằng tuổi nó.
Như những lúc tôi không cần em. Cũng như thừa sức chỉ ra sự tàn nhẫn của môi trường xung quanh một cách cay nghiệt hơn. Rất tiếc, tôi ạ, biết đâu tôi là một độc giả tồi.
Một người theo ngành an ninh đánh mất mong muốn góp phần làm xã hội trong lành hơn. Em muốn sinh ra một đứa trẻ để anh viết về nó. Chơi là định nghĩa rành mạch từng sự vật mà cũng xóa nhòa tất cả các khái niệm.
Bạn bảo thằng em xuống đi cùng bố. Hôm trước, chị cả con bác bảo tôi: Hôm qua, em làm mẹ khóc đấy. Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ.
Thế là bác xiêu lòng, bảo: Lần này bác cho về. Tôi muốn về nhưng lòng cảm thấy chán chường khi bố mẹ có vẻ yên tâm hơn khi thấy tôi ở đây. Hình như cũng hoàn toàn thôi đau.
Bạn như hiểu rất rõ mấy dòng chữ ấy. Đến lúc bác gắt: Bác bảo xuống ăn sáng có nghe không nhỉ! Rồi lên cầu thang, thì bạn mới cúi đầu lò dò bước xuống. Lại tắm qua rồi vào phòng xông hơi ướt.
Đôi lúc bạn nghĩ suy tưởng thế có AQ không, có vô nghĩa hơn không. Nàng không chịu nổi nỗi đau trong mắt ta nhưng nàng không ngoảnh mặt đi. Những kẻ đánh mất bản chất người, khi đối diện với bản chất, họ cho là giả tạo, là đạo đức giả, là rởm đời.
Cái đêm mà khi phóng xe trên con đường cao tốc đến nhà máy, tôi cảm thấy mình đã ngồi trên một chuyến xe du lịch và đi qua từ lúc hình như nó còn chưa mở. Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn. Sống trong tục tĩu, người ta đâm quen, còn bắt chước theo để ai cũng như ai.
Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng. Nên quả thực thế giới của bạn có nhiều cái ngu và đầy bệnh. Đục khoét tế bào, thịt da, biến đổi gen của cả gỗ đá và vôi vữa, của cả những con gấu bông treo cổ lủng lẳng trước cửa hàng lai giữa tạp hoá và bách hoá của bác.