Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. "À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên.
- James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. Dù James đã cố không biểu lộ, Jessica vẫn nhìn ra được sự thất vọng của James khi anh đọc bản báo cáo. Mọi người lại thấy anh mỉm cười.
Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác.
Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể phạm vi thẩm quyền cho người thực hiện. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó. Nếu có ai cần chia sẻ điều gì với anh thì tốt nhất là hãy đợi đến khi gặp được anh trong bữa cơm tối hiếm hoi, nếu anh về kịp.
Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước! Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.
Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Mọi chuyện rối lên như tơ vò!
- Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Cậu đã không tiến hành bước kiểm tra, đối chiếu - vốn là một giai đoạn cực kỳ quan trọng khi thực hiện những dự án lớn và phức tạp.
Thứ sáu này nhé? 7 giờ được không? Nhớ dẫn theo bọn nhóc nữa đấy. Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa. Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào.
Họ gặp tôi vì bản thân họ đang đứng trước những mối bận tâm khác nhau: có người cảm thấy kiệt sức vì công việc, có người lại muốn tìm cách ứng phó với những nhân viên khó bảo. - James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. Cậu hãy nhìn lên đây.
Các bà mẹ của họ vốn là hai chị em sinh đôi giống nhau như đúc và luôn là những người bạn tốt nhất của nhau. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc.