Sau khi cơn giận dịu đi phần nào, ông nói: Tôi thích anh. Nhưng rồi tôi tự biện hộ cho mình rằng ít ra cũng đã nói chuyện khôi hài giúp vui cho họ (có điều chả thấy ai cười). Thiết nghĩ trong những tình huống như thế này, bạn hãy lắng nghe chính bản năng của mình.
Tôi đã đi tới đi lui ở đó suốt ba tuần liền, với niềm hi vọng sẽ được vào làm nghề phát thanh như vẫn hằng ao ước. Và phải luôn tự tin bình tĩnh nữa. Ông am tường mọi việc, từ sở thích của các cô cậu choai choai tân thời cho đến những vấn đề trọng đại của các ông bố bà mẹ.
Việc này chắc chắn không bao giờ thừa. Tôi chỉ nói để giúp vui khán giả. Nhưng tất cả những gì cô ấy muốn nói chỉ là quan điểm về tôn giáo.
Những người mà tôi luôn thích được trò chuyện. phải không? Dạo này cô bé ấy học hành ra sao? Thời gian là tiền bạc.
Đây là một đức tính không phải là không cần thiết. Cả khán phòng im thin thít, không một lời đáp lại sau câu nói của Shirley. Lần đầu tiên và lần duy nhất trong đời, tôi thấy Jim ngồi lên ghế bành còn té lên té xuống.
Một lần Danny Kaye tham dự chương trình của tôi phát qua làn sóng radio. Ai nấy đều gật gà gật gù. Tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã nhủ thầm rằng có lẽ tôi đã nhầm, rằng tôi chỉ là một kẻ ba hoa chích chòe ngoài phố chứ đâu có giỏi giang gì.
Về yếu tố thứ tư có một óc khôi hài thì Nixon không có. Dịp nọ, hai anh chàng đều được Jeanette MacDonald mời dự một bữa tiệc vào tối Chủ Nhật. Và có thể các bạn cũng thấy nhiều điều để học cách nói chuyện hay hơn
Họ đến gần bạn một cách hết sức tự nhiên và thân thiện, rồi không ngại nói với bạn về cảm xúc của họ, hay kể cho bạn nghe những câu chuyện về họ. Các bạn ạ, không biết có phải vì quá ấn tượng trước phản ứng của Marshall hay không mà tôi như được truyền sinh lực, không còn thấy căng thẳng nữa. Anh có tật nói lắp (khuyết điểm này không diễn ra khi anh hát, nó chỉ xuất hiện khi anh nói).
Chúng tôi đang ở xưởng in để in thiệp mời cho buổi họp mặt. Thế rồi đột nhiên sau ba tuần, người phát thanh buổi sáng nghỉ làm. Chuyện gì đã xảy ra? Có những cái ngày xưa cấm kỵ thì ngày nay có thể chấp nhận.
Khi tôi đọc một bài diễn văn, một trong những nguyên tắc cốt yếu của tôi là: Không bao giờ nói quá dài và quá nghiêm nghị. Và như vậy, bạn đã biết cách để phá vỡ tảng băng trong lần đầu trò chuyện rồi chứ? Làm thế nào nhỉ? Rất đơn giản, hãy tạo nên một không khí thoải mái và thân thiện nhất. Và có những lúc chỉ cần im lặng người ta cũng hiểu ý của bạn rồi.