Năm ngoái, khắp châu Mỹ chỉ có 14 người thâu được lợi tức hơn số 240. Tôi hỏi cháu, cháu khóc. Ta thù oán chúng, chắc chắn là chẳng làm cho chúng đau đơn chút nào, mà trái lại làm cho đời là luôn luôn thành ác mộng.
- Ừ, một chiếc cầu có thể sập được: nhưng từ trước tới nay mất mấy toa vì cầu sập rồi Khi viết câu này, ngó qua cửa sổ, tôi thấy trong vườn tôi, có những vết chân của con quái vật sống trong khuyết sử thời đại, in vào đá và diệp thạch. Trước kia cô thường cằn nhằn về công việc, nhưng sau cô thôi hẳn.
Vì vậy mà tôi rất mang ơn tác giả, viết một bài Tựa tôi lấy làm đắc ý để giới thiệu với độc giả, và cuối bài, đề: Đáng lẽ đợi kẻ thù chỉ trích tính tình hoặc công việc của ta, ta đi trước y đi. Sự nghiệp tiêu tan hết, ông còn mắc thêm món nợ 16.
Ông theo lớp giảng của tôi. Có người nói: "Điều đó dễ lắm. Ban giám khảo cuộc thi đó có: Eddie Rickenbacker, chủ tịch hãng hàng không Eastern Air Lines, Bác sĩ Stewart, W.
Bạn có biết người Mỹ nào bị tố cáo là giả dối, là "bịp đời", là "gần như là thằng sát nhân" không? Một người mà một tờ báo Mỹ vẽ ngồi trên đoạn đầu đài, lưỡi dao kề cổ, một người mà khi đi ngoài đường, bị công chúng chửi rủa? Bạn có biết người đó là ai không? Là cố Tổng thống George Washington vậy. Vị bác sĩ săn sóc tôi chỉ khuyên có vài lời mà thay đổi hẳn đời tôi. Bà lấy lòng trắng trứng gà ngào với đường rồi nướng thành bánh ở phía sau lò, đoạn bà mang bánh ra ngồi gần trường bán cho học trò, khi tan học, giá một cắc một chiếc.
Nếu không có vớ thì con mèo cũng được. Chẳng hạn, đời bà dì tôi là bà Viola Alexender đã chứng minh lời đó một cách kiêu ngạo. 000 tỉ anh em thì cũng không một người nào y như ta hết.
Ông nói rằng: "Lần đầu tiên tôi biết nhìn thế giới bằng con mắt của người thông minh, hay hơn nữa, của một triết gia và cũng lần đầu tôi thấy chân giá trị của mọi vật. Nhưng xin căn dặn bạn điều này: nếu không có tài riêng về nghề bán hàng thì đừng đi gõ cửa từng nhà mà rao hàng. Hồi nọ, tôi nuôi bò trong 12 năm trời.
Thực tiển vì nó làm thỏa mãn ba nhu cầu can đảm [29] của bạn, dù bạn tin có Trời hay không cũng vậy. Ông nằm ngủ trên chiếc giường con cũ kỹ. Má tôi dạy trong một trường làng, còn ba tôi làm trong một trại ruộng, mỗi tháng được 12 Mỹ kim.
Thực tiển vì nó làm thỏa mãn ba nhu cầu can đảm [29] của bạn, dù bạn tin có Trời hay không cũng vậy. Tôi xin kể ra đây trường hợp đã khiến nhà thương Boston mở lớp học nầy: Nếu bạn cứu được một mạng người, bạn có mong người đó tỏ lòng mang ơn bạn không? Chắc có.
Ông biểu tôi: "Hễ không nói dối, không ăn cắp và bảo gì làm nấy thì ở mãi được". Gia đình tôi là một vọng tộc ở Philadelphie. Trời sấm sét, tôi lo bị sét đánh.